TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 411

- Nhưng mà ông muốn cái gì mới được chứ?

- Tôi chỉ muốn mỗi một điều là nhắc bảo anh. Anh còn trẻ, tương lai anh
còn ở phía trước, anh cần phải xử sự rất, rất thận trọng, thế mà anh đã
buông thả, ô, anh buông thả mình quá chừng! Anh mặc áo thêu ra đường, đi
ngoài phố lúc nào anh cũng cầm theo sách này sách nọ, rồi bây giờ lại còn
cưỡi xe đạp nữa. Chuyện anh và chị anh đi xe đạp mà đến tai ông hiệu
trưởng, rồi đến tai ông thanh tra... Lúc ấy thì còn ra cái thể thống gì nữa
không?

- Việc ta và chị ta đi xe đạp chẳng liên quan gì đến ai cả! - Kôvalenkô nói,
mặt đỏ gay. - Con nào thằng nào thò mũi vào chuyện riêng của nhà ta, ta
cho chầu diêm vương tất!

Bêlikốp tái mặt đứng dậy.

- Nếu anh nói với tôi bằng cái giọng như thế thì tôi không thể tiếp tục nữa, -
hắn ta nói. - Và tôi cũng yêu cầu anh khi có mặt tôi, đừng bao giờ ăn nói
như thế về cấp trên. Anh cần phải có thái độ kính trọng đối với chính
quyền.

- Hóa ra là ta đã nói gì động đến chính quyền sao? - Kôvalenkô hỏi, mắt hằn
học nhìn Bêlikốp. - Xin ông để cho ta yên. Ta là người trung thực và với
những người như “quý ngài” ta không muốn nói chuyện. Ta không ưa
những tên mách lẻo.

Bêlikốp bối rối, luống cuống mặc lại áo ngoài, vẻ mặt đầy hoảng hốt. Bởi
đó là lần đầu tiên trong đời hắn phải nghe những lời thô bạo đến thế.

- Anh có thể nói gì tùy anh, - hắn vừa nói vừa bước ra ngoài hành lang dẫn
xuống cầu thang. - Tôi chỉ muốn báo trước cho anh rằng có thể có người đã
nghe được cuộc nói chuyện này, và để cho không ai có thể xuyên tạc câu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.