TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 48

Không một con chó nào biết thạo hơn nó cách lẻn đến đằng sau và đớp
nhanh vào chân, ăn vụng thức ăn để trong hầm chứa hay bắt trộm gà của
dân làng. Người ta đã nhiều lần đánh què hai chân sau, vài lần treo nó lên,
tuần nào cũng đá cho nó một trận nhừ tử, nhưng lần nào nó cũng sống lại.
Bây giờ chắc ông đang đứng ở cổng, nheo mắt nhìn những khung cửa sổ
sáng đỏ của ngôi nhà thờ làng, rồi vừa đập đập đôi ủng dạ vào nhau vừa tán
gẫu với đám đầy tớ. Cái mõ ông đeo bên thắt lưng. Ông vỗ vỗ tay, người co
ro lại vì lạnh, rồi vừa cười hì hì theo lối cười của người già vừa véo bà hầu
phòng, bà đầu bếp.

- Này, ngửi tí thuốc hút chứ? - ông cụ vừa nói vừa đưa hộp thuốc của mình
cho hai bà đó.

Hai bà ngồi ngửi rồi hắt hơi. Ông cụ thích chí không thể tả được, khoái trá
cười vang và kêu lên:

- Thuốc này tốt lắm đấy!

Họ cho cả chó ngửi thuốc lá nữa. Con Kastanka hắt hơi, ngoay ngoảy đầu
rồi giận dỗi bỏ sang một bên. Con Viun vì nể không hắt hơi mà chỉ ngoáy
ngoáy đuôi. Thời tiết thì thật là đẹp. Không khí thật êm dịu, trong lành và
tươi mát. Màn đêm sẫm sẫm tối, nhưng vẫn nhìn rõ cả xóm làng với những
mái nhà màu trắng và làn khói nhè nhẹ bay lên, những hàng cây phủ một
lớp tuyết trắng và những đống tuyết. Khắp bầu trời chi chít những vì sao vui
nhấp nháy, và dòng sông Ngân hiện ra lồ lộ như trước ngày lễ có ai đã rửa
sạch và trải lên đấy tuyết trắng...

Vanka thở dài, chấm bút vào lọ mực rồi viết tiếp:

“Ngày hôm qua cháu bị đánh một trận đau lắm ông ạ. Ông chủ nắm tóc
cháu lôi ra ngoài sân rồi lấy dây da đánh cháu tới tấp vì tội cháu đưa nôi
cho con ông chủ ngủ mà cháu trót ngủ quên đi mất. Tuần vừa rồi bà chủ sai
cháu mổ con cá mòi, cháu lại bắt đầu làm từ đuôi, thế là bà ta cầm cả con cá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.