TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 51

Đời cháu khổ quá, khổ hơn cả chó, ông ạ... Cho cháu gửi lời thăm Alêna,
bác Iegor chột mắt và bác đánh xe, còn cái phong cầm của cháu ông đừng
đưa cho ai nhé. Cháu của ông mãi mãi, Vanka Giukôp, ông thân yêu, ông
lên đây đón cháu nhé”.

Vanka gấp lá thư làm tư rồi bỏ vào cái phong bì mua một kôpếch ngày hôm
trước... Nghĩ ngợi một lúc rồi cậu lại chấm mực và viết địa chỉ:

Gửi ông ở nhà quê.

Sau đó cậu gãi gãi đầu nghĩ rồi viết thêm: “Ông Konxtantin Makarứts”. Lấy
làm thích thú vì không bị ai ngăn trở viết thư, cậu chụp mũ lên đầu và
không kịp khoác lên mình chiếc bành tô, cứ mặc mỗi chiếc áo sơ mi mà
chạy ra ngoài phố...

Hôm trước khi cậu hỏi, mấy người ngồi bán thịt đã nói với cậu là thư từ thì
bỏ vào những hộp thư, rồi từ đấy người ta lấy ra đem đi khắp nước trên
những cỗ xe tam mã có chuông rung do mấy gã đánh xe say rượu điều
khiển. Vanka chạy đến chỗ treo hộp thư gần nhất rồi bỏ bức thư quý báu
qua khe...

Mơ theo những hi vọng ngọt ngào, một giờ sau cậu đã ngủ thiếp đi... Cậu
nằm mê thấy cái bếp lò. Ông ngồi trên bệ bếp, đôi chân trần buông thõng,
và đọc thư cho mấy bà đầu bếp nghe... Con Viun đi quẩn quanh bên cạnh và
ve vẩy đuôi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.