TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 83

tôi? Tôi có liên quan gì đến những mối tình của ông? Ông hãy để cho tôi
yên! Hãy tập làm những trò ấy trong cái giới giàu sang quyền quý của ông,
hãy làm bộ làm tịch bằng những lý tưởng nhân đạo, hãy chơi đi (bác sĩ liếc
mắt nhìn chiếc hộp đựng đàn viôlôngsen) - hãy chơi đàn côngtơrơbáx và
chơi kèn tơrômbon đi, và phát phì ra như gà trống thiến nhưng hãy đừng cả
gan xúc phạm đến nhân cách con người! Ông không biết tôn trọng nhân
cách thì xin ông hãy tha cho nó tránh khỏi sự quan tâm của ông.

- Xin lỗi, nhưng mà tất cả những điều này nghĩa là thế nào? - Abôghin hỏi
mặt đỏ bừng.

- Có nghĩa rằng ông đã đem con người ra để chơi một trò chơi hèn hạ, đê
tiện như vậy! Tôi là một bác sĩ, chắc ông coi các bác sĩ và nói chung là
những người làm công, những người không tỏa mùi nước hoa và mùi gái
điếm, là những kẻ hầu hạ, những kẻ vô giáo dục, thì ông cứ việc coi là thế
đi, nhưng không một ai cho ông cái quyền biến con người đang đau khổ
thành một đồ vật trên sân khấu!

- Sao ông lại dám nói với tôi như vậy? - Abôghin hỏi nhỏ, bộ mặt ông lại
biến sắc đi và lần này thì trắng bạch vì tức giận.

- Không đâu, làm sao mà ông biết tôi đang có tang mà lại còn đưa tôi đến
đây để nghe những chuyện nhảm nhí? - bác sĩ rít lên và lại đấm tay xuống
bàn. - Ai cho ông quyền giễu cợt nỗi đau khổ của người khác?

- Ông mất trí rồi! - Abôghin hét lên. - Thật là không rộng lượng chút nào!
Bản thân tôi cũng vô cùng bất hạnh và... và...

- Bất hạnh, - bác sĩ khinh bỉ cười khẩy. - Xin ông đừng động đến chữ ấy, nó
không dính dáng đến ông gì sốt. Những kẻ không vay đâu được tiền cũng tự
cho mình là bất hạnh, con gà trống thiến có thừa mỡ cũng bất hạnh. Thật là
những kẻ thảm hại, nhỏ nhoi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.