TRUYỆN NGẮN CỦA TRUNG KIM - Trang 8

- Dạ bác sĩ cho tôi ở lại thêm…vì..vì tôi còn phải lo cho vợ tôi đang nằm ở
phòng cấp cứu nữa…
- Ô hay..sao bệnh nhân ở cái bệnh viện này kì ghê nha! Đáng lẽ nghe xuất
viện hết bệnh rồi thì mừng, đằng này thì ngược lại, ai cũng buồn và xin xỏ
ở lại là sao. Vợ đang nằm phòng cấp cứu thì anh xuất viện qua chăm sóc
cho cô ấy tiện hơn chứ sao.

Tôi lặng nghẹn. Ông bác sĩ đâu có hiểu hoàn cảnh của tôi, của chúng
tôi.


Qua ngày hôm sau tôi xuất viện thì vợ tôi cũng được chuyển ra khu điều
trị. Tuy có khỏe khoắn đôi chút nhưng bác sĩ vẫn còn bắt vợ tôi ăn cháo.
Sức khỏe của vợ tôi có hồi phục hay không chỉ còn nhờ vào một ngày ba gà
men cháo thịt bằm đó thôi. Nhưng cơ thể đang hồi sức thì chừng đó chẳng
ăn thua gì với vợ tôi cả. Nhìn cô ấy ăn mà tôi thấy xót xa. Đáng lý lúc này,
vợ tôi phải được bồi dưỡng nhiều hơn thế.
- Vậy là người ta không phát cơm cho anh nữa à?
Tôi gật đầu. Vợ tôi bưng gà men cháo lên:
- Em một nửa, anh một nửa!
- Em phải cần ăn cho có sức.
-Thì anh cũng vậy mà!
Bụng tôi chợt sôi lên khi thấy cháo, tôi đứng dậy đi để tránh cho vợ tôi
khỏi nghe.
- Anh đi ăn đây!
- Ở đâu có cho anh ăn?
- Đừng lo, có mà!
Nói để trấn an vợ tôi thế chứ tôi lấy gì ăn. Tôi chỉ mong sao vợ tôi có
cái ăn là tôi mừng rồi. Cô ấy yếu như thế mà về nhà lúc này thì chỉ có
chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.