TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 114

bao tốt đẹp cho bầy trẻ. Nhưng chàng nói sáng mai bọn trẻ sẽ mừng rỡ thấy
nơi đó trống vắng, không có ai bắt chúng làm bài; còn về trường của chàng
thì chàng có thể lập ở bất cứ nơi nào, một khi chàng vẫn có lọ mực nhỏ đeo
nơi cổ bằng một sợi dây chuyền, và bộ Viếcgil to tướng cùng quyển sách
vở lòng trong vạt áo choàng.

Một người nào đó mời chàng một ly trước khi lên đường, và một thanh
niên túm lấy áo choàng của chàng, bảo chàng chớ từ giã họ mà không hát
lên khúc ca chàng đã làm để ca ngợi thần Vệ Nữ và nàng Mảy lavel. Chàng
uống một ly uytxki, nhưng nói rằng chàng sẽ không nán lại mà lên đường
ngay.

- Hãy còn đủ thời gian, Hanrahan - Tóc Đỏ, chủ nhà nói. Sẽ còn đủ thời
gian để thầy từ bỏ vui chơi khi thầy chạy theo hôn nhân, và có thể còn lâu
lắm chúng tôi mới gặp lại thầy.

- Tôi không dừng lại đâu, Hanrahan nói. Tâm trí tôi sẽ luôn luôn trên các
nẻo đường, mang tôi đến với người đàn bà đã nhắn gọi tôi và nàng đang vò
võ một mình ngóng trông tôi tới.

Một số người khác đến quanh chàng, con người xưa nay vốn là một đồng
bạn thú vị, luôn luôn ca hát và biết mọi ngón vui chơi, nài chàng đừng rời
bỏ họ trước khi tàn đêm, nhưng chàng từ chối tất cả gạt họ ra và đi tới cửa.
Nhưng khi chàng bước qua ngưỡng cửa, ông già kỳ dị bỗng đứng dậy và
đặt bàn tay gầy mảnh, héo quắt như móng chim lên tay Hanrahan mà rằng:
“Con người tài cao học rộng, nhà làm ca khúc vĩ đại như Hanrahan không
nên dứt áo ra khỏi một cuộc họp mặt như thế này vào một đêm trước ngày
lễ Các Thánh. Hãy dừng lại đây nào”- ông lão nói, - “và chơi một chầu với
lão. Đây là một cỗ bài cũ đã làm tròn phận sự của nó trong nhiều đêm trước
đêm nay và tuy nó cũ kỹ thế này mà biết bao của cải trên thế gian đã mất
hoặc được vì nó đấy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.