TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 116

Và sau một lúc, bất kỳ ai nhìn đám người, thấy cái điệu họ lắc lư người tới
lui, thấy cái cách họ dán mắt vào đôi tay ông già, ắt sẽ nghĩ là họ đã say
rượu hoặc đã đặt toàn bộ của cải của họ có trên đời lên những quân bài;
song đâu phải thế, vì cái bình toong một lít Anh vẫn chưa được đụng tới từ
khi cuộc chơi bắt đầu, còn đầy nguyên, và tất cả những gì đặt trên chiếu bạc
chỉ vẻn vẹn là một số đồng si linh và sáu penni cùng với một nắm tiền
đồng.

- Các bạn là những tay chơi hào hoa, được cũng hay mà thua cũng đẹp, cụ
già nói, các bạn có máu chơi trong tim.

Rồi cụ bắt đầu xáo và trộn bài nhanh thoăn thoắt cho đến khi họ không còn
nhận ra đó là những quân bài nữa, mà tưởng như cụ đang làm những vòng
tròn lửa trong không trung, như thể bọn con nít vẫn thường làm thế bằng
cách khoa tròn một cái que nhang đang cháy vậy; và sau đó, họ có cảm giác
là cả căn phòng chợt tối, khiến họ không trông thấy gì khác ngoài đôi tay
cụ già và những quân bài.

Thế rồi trong cả một phút, một con thỏ rừng nhảy vụt ra từ giữa đôi tay cụ
già, không ai biết đó là một quân bài biến hình ra thế hay nó được tạo nên
từ hư không trong lòng tay ông lão, nhưng kìa nó đang chạy trên sàn nhà,
nhanh như bất cứ con thỏ rừng nào từng tồn tại trong đời thực.

Một vài người nhìn con thỏ, nhưng số đông vẫn dán mắt vào ông lão và
trong khi họ nhìn như vậy, một con chó săn vọt ra từ giữa đôi tay cụ hệt
như con thỏ lúc trước, và sau đó lại là một con chó săn nữa, đến lúc thành
cả một bầy đuổi theo con thỏ vòng quanh nhà.

Lúc này, tất cả những người chơi bài đều đứng dậy, quay lưng vào những
tấm ván, rụt lại tránh lũ chó săn, đinh tai vì tiếng sủa của chúng, nhưng dù
nhanh mấy chúng vẫn không sao đuổi kịp con thỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.