TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 239

cho họ những kỷ niệm gì bởi họ đã lê bước như những kẻ mộng du. Thứ
năm, họ tưởng như rệu rã, bởi chẳng có một ai ở ngoài trời, họ bất động,
không chuyển dịch nổi. Cách về phía nam Nibe một ít, họ đã ngã nhào
xuống hố và thế là xe hỏng, quan tài lật xuống, thi hài văng ra trên tuyết.
Lúc đó, họ tưởng như phải quay trở lại. Nhưng, lần này, nhờ những người ở
Nibe giúp đỡ, họ đã có được một chiếc xe khác.

Và chúng tôi lại chạy, thán phục Christen Soerensen đang bùi ngùi nhưng
không hề than thở, bởi vì anh ta đã hướng dẫn chúng tôi để công việc được
trót lọt. Cũng còn thời giờ để chúng tôi có thể ngủ như một khi nốc hết một
vài bình rượu mạnh.

Tôi thì còn tỉnh táo, chứ An ton, gã giúp việc của tôi ngay khi sắp ngủ còn
đưa tay lay thật lực một người đang cơn mê ú ớ.

Đám tang đi thẳng ngay đến nghĩa trang. Người ta thấy ông linh mục và
đám tang được cử hành ngay lập tức. Có rất nhiều người đến dự. Chưa có
đám ma nào lại đông đến thế. Trước hết, số đông là người quen biết Kirsten
Smed, rồi thì, tin về đoàn lữ hành quá khốn khổ đã thu hút nhiều người.

Người ta khiêng quan tài vào trong nhà thờ và đặt trên chiếc bục trước bàn
thở. Những phụ nữ địa phương im lặng tiến lên phía trước đưa vòng hoa
cho Christen Soerensen. Anh cao giọng bảo mọi người đặt bên cạnh quan
tài. Christen cảm thấy rất nóng, như ở trong hầm. Cái trán hói của anh bốc
hơi và cặp mắt thì sáng quắc. Giờ đây anh đã toàn tâm vào công việc.
Trong khi mọi người trong nhà thở nói nhỏ hoặc im lặng thì anh lại nói rõ
to, chẳng giữ gìn ở nơi trang nghiêm này.

Cám ơn lắm ! Anh nói với một người đàn bà có tuổi trao vòng hoa cho anh,
bà thật lịch sự, bà cũng còn nhớ đến cô Kirsten nhà cháu. Vì cô cháu quả
đáng hưởng những danh dự như thế này. Cảm ơn. Cảm ơn lắm !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.