TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 247

- Bà cần gì ở tôi ấy nhỉ ? - Thị trưởng dò hỏi.

- Xin ngài bảo giúp cô ấy cho. Chả nhẽ không có điều luật nào như thế cả ?

- Ồ chuyện này chẳng có gì cần thiết đặc biệt - quan toà Xtiven nói - Có lẽ
là rắn hay chuột cống chết đấy. Chắc lão da đen giết ẩu chúng trong sân.
Tôi sẽ bảo hắn.

Ngày hôm sau lại có thêm hai người nữa kêu ca, trong số đó có một người
đàn ông tiếp cận vấn đề hoàn toàn từ phía khác.

- Phải làm một cách gì bây giờ thôi, thưa ngài thẩm phán. Bằng bất cứ giá
nào tôi cũng không muốn quấy rối sự yên tĩnh của cô Êmily, nhưng cần
phải làm một việc gì để tẩy uế chứ.

Tối hôm ấy hội đồng thành phố họp. Ba vị trưởng lão râu bạc và một vị trẻ
hơn, đại diện cho những thế hệ sắp thay thế.

- Mọi việc hết sức đơn giản - vị đó nói - Cần phải gửi giấy báo để cô ấy dọn
dẹp nhà cửa sạch sẽ - nếu đã thế mà không có kết quả, thì lúc bấy giờ...

- Không đâu, thưa ngài - quan toà Xtiven cắt lời - Liệu có ai dám nói thẳng
vào mặt một bà mệnh phụ quý phái rằng người bà bốc mùi không nào ?

Thế là tối hôm sau, đã quá nửa đêm, bốn gã đàn ông đành băng qua bãi cỏ
nhà cô Êmily, và, hệt như bọn kẻ cắp, họ rón rén đi vòng quanh nhà, thò
mũi vào ngửi tất cả các khe hở ở nền nhà và các cửa thông hơi, lại có một
kẻ trong số đó, như một người gieo hạt, cứ luôn thọc tay vào chiếc túi đeo
trên vai.

Mở cửa tầng hầm ra xong họ rắc vào đấy và vào cả tầng trệt cũng như lều
trại phụ trong sân một lớp vôi bột. Khi họ theo bãi cỏ trở ra, một cửa sổ
trước đây tối om bỗng sáng đèn, trong khung cửa xuất hiện hình dáng cô
Êmily, bất động như một pho tượng. Đám đàn ông thận trọng lẻn qua bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.