TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 309

Huso xấc xước và vui vẻ này, đối với lão ta mọi chuyện đều đơn giản và có
thể được.

- Yên tâm đi, Iusuf, với tớ thì cậu sẽ không sa ngã đâu.

Trước những lời cám dỗ như vậy Iusuf đã lùi bước.

Huso đặt tay lên vai hắn một cách kẻ cả và mỉm cười, như từ đâu đó trên
cao nhìn xuống Iusuf đứng ở phía dưới, trong thung lũng, nơi không một ai
cười và nói, nơi không bao giờ có thể giải thoát được những lo toan và sợ
sệt cả. Mà điệu bộ Iusuf trông sao đáng thương vậy: hàng ria mép hung
hung trên khuôn mặt héo vàng, ăn mặc thì nửa là quần áo dân tộc, nửa là
quần áo nhà binh đã sờn rách.

Khi mà bất kì chính quyền nào, cùng với nó là một trật tự đồ vật nhất định
đã sống hết thời hạn của mình, sẽ yếu đi và bắt đầu tan rã, thì không chỉ
quần áo và trang bị của đám phụng sự cho nó phai màu, mà còn thay đổi cả
diện mạo, thể xác của bọn chúng. Giọng nói sẽ nhỏ nhẹ hơn, cái nhìn hàm
chứa sự lo lắng, lưng còng xuống và đầu gối chùng, tựa như có cả một bức
trần nhà vô hình đang treo lơ lửng trên đầu họ và không cho phép họ đứng
thẳng người. Ở vào cái buổi giao thời như vậy mọi quan hệ bị đảo lộn.
Không ai biết chắc chắn cái gì là có thể, cái gì không. Tất cả đều trở nên có
thể. Và khi đó hội chứng những “kuratnic” như thế này sẽ nổi lên hoành
hành.

Vào khoảng gần một giờ chiều Huso chạy dăm bước chân từ toà giáo
đường về nhà. Trong phòng giam chỉ còn lại Iusuf ngồi xổm trước bếp lò,
tựa như chính hắn là tù nhân vậy. Lương tâm bị cắn rứt, trong miệng thì
đắng ngắt trước cực hình mà chưa bao giờ hắn phải chịu.

Cũng vào lúc này, trong sân nhà Huso dậy lên mùi thịt nướng và bánh mì
quý hiếm thời ấy. Đám nhạc công đã định thu xếp giải lao để ăn uống lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.