TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 321

thôi”, bà nói nhẹ nhàng. “Không có thuốc thì thực là tệ hại bởi vì có ai mà
biết được khi nào cơn đau răng hay dạ dày sẽ đến. Chẳng ai biết trước được
đâu”.

“Tạm biệt má”, Pepé hét lên. “Con sẽ trở về sớm. Má có thể để con thường
xuyên đi một mình. Con là một người đàn ông mà”.

“Mày là một con gà gô thì có”.

Nó vươn vai, quất dây cương vào vai ngựa rồi phóng đi. Một lần quay lại
nó thấy mọi người vẫn nhìn theo, Emilio, Rosy và má. Pepé cười với vẻ
hãnh diện, hân hoan rồi nó kìm con ngựa nâu nóng nảy đi nước kiệu.

Khi nó mất hút khỏi tầm nhìn sau đoạn đường dốc, má quay lại nói với hai
đứa da đen, nhưng như thể chỉ nói một mình. “Bây giờ nó đã thực sự trở
thành một người đàn ông”, má nói, dễ chịu làm sao khi lại có một người
đàn ông trong nhà”. Mắt má nhìn xoáy vào hai đứa trẻ: “Bây giờ hãy đi ra
gờ đá. Thuỷ triều đang rút rồi đấy. Ở đó sẽ có bào ngư để bắt !” Má đặt
những cái móc sắt vào tay chúng rồi nhìn chúng đi xuống con đường mòn
dốc dẫn ra rặng đá ngầm. Má mang miếng đá mêtan nhẵn ra ngưỡng cửa,
ngồi xay bột ngô và thỉnh thoảng nhìn ra phía con đường nơi Pepé đã đi.
Trưa đến rồi chiều sang, khi hai đứa nhỏ dần những con bào ngư để làm
chúng mềm ra thì má cán mỏng bột ngô để làm bánh. Họ ăn tối khi mặt trời
đỏ sẫm đang chìm dần xuống biển. Cả nhà ngồi trên ngưỡng cửa, nhìn mặt
trăng lớn đang bàng bạc nhô lên khỏi đỉnh núi.

Má nói: “Bây giờ nó đã ở nhà bạn của chúng ta, bà Rodriguez. Bà ấy sẽ
đón tiếp nó tử tế và có khi còn có quà nữa”.

Emilio nói: “Một ngày nào đó con sẽ đi ngựa đến Monterey, để mua thuốc.
Hôm nay anh Pepé đã trở thành người lớn chưa ?”

Má nói với vẻ từng trải: “Một đứa trẻ chỉ trở thành đàn ông khi nó thực sự
là một người đàn ông.” Hãy nhớ lấy điều đó. Tao biết có nhiều đứa trẻ bốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.