TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 327

“Anh ấy chết à ? Chị có nghĩ anh ấy chết không ?” Rosy quay nhìn lại mặt
biển. Một con tàu nhỏ kéo một làn khói sát đường chân trời. “Anh ấy không
chết”. Rosy giải thích. “Chưa chết đâu”.

*

Pepé đặt khẩu súng lớn trong lòng vắt ngang lưng ngựa. Nó để ngựa leo lên
ngọn đồi mà không hề quay nhìn lại. Đường dốc đầy đá phủ một lớp cây
bụi thấp nên Pepé nhìn thấy con đường mòn và đi theo.

Một lần khi Pepé đi đến hẻm núi rộng, nó dướn người trên yên, quay nhìn
lại, nhưng những căn nhà đã bị nuốt chửng trong ánh sáng lờ mờ. Pepé lại
thúc ngựa đi tiếp. Bờ vách cao của hẻm núi đã che khuất nó. Con ngựa
vươn cổ hí vang rồi bước theo lối mòn.

Đó là con đường mòn cũ, mặt đất phủ một lớp mùn đen mềm mại, xen lẫn
với đá vụn. Con đường mòn chạy quanh các hẻm núi rồi đổ dốc vào lòng
suối ở chỗ cạn, nước chảy rất êm đềm phản chiếu những ánh bình minh đầu
tiên. Dưới đáy suối những viên đá tròn nhỏ có màu nâu gỉ như màu rêu
phơi nắng. Trên lớp cát dọc theo hai bên bờ suối, những cây bạc hà hoang
mạc mọc cao, rậm rạp, trong khi ở dưới nước, đám cây cải xoong, già và
cằn cỗi đã bắt đầu kết hạt.

Đường mòn chạy đến con suối và băng qua bờ bên kia. Con ngựa lội bì
bõm trong nước rồi dừng lại. Pepé buông cương để con vật uống nước
trong dòng suối đang chảy.

Chẳng mấy chốc sườn hẻm núi trở nên dốc và những cây bách gỗ đỏ khổng
lồ ken dày hai bên lối mòn, những thân cây đỏ tròn lớn mang tán lá xanh
đan rậm rì tựa lớp dương xỉ trên cao. Khi Pepé ở giữa rừng cây, mặt trời đã
bị che lấp. Tán lá xanh rậm của tầng cây thấp ánh lên màu đỏ tía và toả
hương thơm. Những bụi dâu gai rậm và đám cây mâm xôi, những cây
dương xỉ cao mọc dọc theo con suối ở trên cao những cành bách đỏ giao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.