TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 376

quyết định làm công việc ấy và tôi đã nhặt nó đi. Chỉ có bước đầu là khó,
bởi vậy nên tôi tiếp tục quét luôn cả con đường. Chỉ có thế thôi, tôi xin thề
với ông đấy.

Người cảnh sát huýt sáo, rồi nhìn thẳng vào ông bằng một con mắt nghiêm
khắc:

- Vậy ra, anh ta bảo, ông nhận đã có nhúng tay vào vụ quét dọn rác.

-Dĩ nhiên là có, - bị cáo trả lời. Vả lại tôi đâu có che đậy chuyện đó. Tất cả
những gì tôi nói với ông là sự thật hoàn toàn, tôi sẵn sàng lặp lại với ông
những điều đã nói.

Đến đây thì người cảnh sát đòi ông xuất trình giấy phép của Toà Thị sảnh
cho phép ông làm một công việc như vậy. Đoạn anh ta ghi và chép lại tất cả
những gì anh ta nghe và thấy. Anh ta viết đầy nguyên một tấm phiếu buộc
tội tác giả quyển sách này. Luật lệ là luật lệ. Không ai lại đi chơi cái trò làm
phu vét bùn mà không được phép trước của Toà Thị sảnh. Làm như vậy là
phạm pháp. Tuy nhiên anh cảnh sát vì còn một chút nhân đạo không dẫn kẻ
phạm pháp đó về bót. Thật tình là chuông mười hai giờ vừa đổ và anh ta
cũng gấp về nhà như bất cứ ai để ăn trưa. Vậy nên anh ta bỏ đi để mặc tác
giả quyển sách này đứng đó trầm tư suy nghĩ về mối liên hệ giữa những
đống rác và Nhà nước. Khốn thay cho kẻ nào muốn thu vén sạch sẽ phần
nào trong một xứ hãy còn đầy tì vết, những khiếm khuyết và bất công.

NGUYỄN THU HỒNG dịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.