TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 406

hiếm có. Loại người như ông ta có lẽ chẳng bao giờ có chỗ đứng trong một
xã hội công bằng.

Nhưng Hâysen Kinchơ không những sống đầy đủ, mà có thể nói, ông ta
chết đuối trong sự giàu có của mình. Cũng chính vì thế mà tôi muốn biết rõ
hơn về ông ta. Ông ta có một sức hấp dẫn kỳ lạ, một sức mạnh đặc trưng
cho những người dũng cảm đi trên dây qua sông Nilagara hay nhào lộn trên
không.

Những người mà ngắm nhìn họ, chúng ta thấy sợ hãi đến tim ngừng cả đập,
chúng ta lo sợ cho cuộc sống của họ và không muốn nhìn thấy họ rơi xuống
chết. Đôi khi tôi có cảm tưởng là Hâysen đoán biết được những ý nghĩ của
tôi về ông ta. Chẳng có bằng cách nào, ông ta trông có vẻ chân thành một
cách trơ tráo, có lẽ quan hệ của tôi với ông ta đã làm ông phấn khởi chăng ?
Tôi cho rằng tôi là người duy nhất trên thế giới này được ông ta tin như thế.

Hâysen là người đã có tuổi, thấp và gầy đét.

Tôi tới đúng lúc ông ta thắng yên cương cho ngựa trong chuồng. Đó là một
con ngựa cái nhanh nhẹn và tuyệt đẹp nhưng nó rất sợ ông chủ và căm thù
ông ta nữa. Tôi nhận thấy điều ấy qua ánh mắt dè chừng của nó. Không
nhìn tôi, Hâysen nói to:

- Đóng cửa lại. Không thấy lạnh à ? Đồ quỷ tha ma bắt !

Tôi đóng cửa và nhìn thấy trong chuồng cũng khá ấm áp.

- Tuyết sẽ rơi đấy, - tôi nói - Tôi tin rằng với thời tiết như thế, chắc anh sẽ
không đi vào thành phố nữa chứ ông ta cười nhếch mép và cắt ngang lời
tôi:

- Chẳng lẽ tuyết làm thay đổi thời tiết sao ? Làm sao anh biết là tuyết sắp
rơi ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.