TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 57

- Cái gì thế nhỉ ? - Bà tự hỏi - Có thể nào lại là một con chim. Cánh chim gì
mà to thế ?

Ngay lúc đó bà lão tưởng như đang nhìn rõ một bộ mặt rất trắng như chọc
thủng màn đêm mà chui ra vậy. Một nỗi sợ hãi vô cớ đột nhiên xâm chiếm
tâm hồn bà. “Thần chết đang bay lượn trên đầu mình - bà nghĩ thầm - A,
mình đã làm gì nhỉ ? Mình chả đã nộp mạng cho vị thần khủng khiếp này
rồi sao”.

Bà lão bắt đầu chạy, nhưng vẫn nghe tiếng động nặng nề của đôi cánh
khổng lồ, bà chắc hẳn thần chết đang đuổi theo bà.

Bà chạy nhanh đến kiệt sức qua hết phố nọ đến phố kia. Vậy mà bà vẫn
luôn luôn cảm thấy Thần Chết mỗi lúc lại sắp đến gần hơn. Rồi bà cảm
thấy đôi cánh khủng khiếp lướt qua vai bà.

Bỗng nhiên bà nghe thấy một tiếng rít xé không gian. Một vật nặng, sắc
đập vào đầu bà. Lưỡi hái của thần chết đã chém trúng bà. Bà lão khụy
xuống, bà hiểu rằng bà phải chết.

Vài giờ sau, những người công nhân đi làm sớm đã thấy bà Conxenda trong
phố. Bà nằm đó, bất tỉnh, co quắp như người bị xung huyết. Bà lão đáng
thương được đưa đến bệnh viện, người ta đã làm bà tỉnh lại, nhưng bà cũng
chẳng sống được bao lâu nữa.

Tuy thế bà vẫn đủ thời gian để đợi người ta đưa các con bà đến. Quá đau
đớn, họ đến bên giường bà lão nằm. Họ thấy bà có vẻ thanh thản và còn có
vẻ rất sung sướng. Bà không nói được nhiều, nhưng bà im lặng vuốt ve tay
các con.

- Cần phải sung sướng, phải sung sướng, sung sướng các con ạ - bà mấp
máy nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.