TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 88

Hoặc là viên cảnh binh không hiểu được ý nghĩa của cái nhìn này, hoặc là
anh ta không thấy đó là lời xin lỗi vì đã trái lệnh, anh ta hỏi lại, giọng cộc
lốc và xẵng xem bác bán hàng rong đã hiểu chưa ?

Thế nhưng, đúng vào thời điểm đó, trên đường phố Môngmart'rơ, xe cộ đi
lại như mắc cửi: xe ngựa, xe bò chờ thùng, xe chở đồ, xe chở khách, xe vận
tải chen nhau như thể cái nọ dính vào cái kia không gỡ ra được. Tuy xe cộ
cố đứng im, nhưng cảnh tượng vẫn sôi động, và những tiếng chửi rủa cứ
vang lên.

Từ xa, các bác đánh xe ngựa thuê và các chú hàng thịt chửi nhau rất hăng
và các bác lái xe khách coi Cranhcơbiơ là nguyên nhân của sự rối loạn giao
thông này, bèn gọi bác là “đồ chết giẫm !”. Trong khi ấy, trên hè phố, đám
người tò mò chen chúc nhau, chú ý lắng nghe họ cãi lộn. Vì thấy mọi người
để ý đến mình, viên cảnh binh 64 chỉ còn nghĩ đến biểu dương quyền lực.

- Được, hắn nói.

Rồi hắn rút từ trong túi ra một quyển sổ nhỏ đầy bụi bẩn cùng một mẩu bút
chì.

Cranhcơbiơ theo đuổi ý nghĩ của mình và tuân theo một sức mạnh bên
trong. Hơn nữa, bây giờ thì bác không thể tiến lên hay lùi xuống được nữa.
Bánh chiếc xe rau của bác không may bị mắc vào bánh chiếc xe anh bán
sữa.

Bác kêu lên, tay bứt tóc dưới vành mũ cát két:

- Nhưng tôi đã bảo ông là tôi còn đợi lấy tiền mà ? Rõ thật là rủi ro ! Khổ ơi
là khổ ! Mẹ kiếp !

Những lời đó nói lên nỗi thất vọng nhiều hơn, chứ không phải sự phản
kháng, nhưng viên cảnh binh tự cho là mình bị xúc phạm. Và đối với hắn,
vì sự lăng nhục nào cũng tất yếu mang hình thức cổ truyền, thường lệ, đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.