TRUYỆN NGẮN HAY 2014 TẬP 1 - Trang 15

Sau lần đó, tôi không bao giờ đưa em quay lại chỗ của mình. Tôi

không muốn thay đổi niềm tin về ước mơ căn nhà nhỏ trong trí nhớ, vì một
sự thật khó chối bỏ, căn phòng của tôi không còn thênh thang và lạnh lẽo
khi có em ở đó, trên chiếc giường rộng, em nhỏ bé, nhưng hơi ấm lấp đầy
cả không gian.

Tôi chỉ muốn mình lui tới nơi em, khi tháo giày đặt dưới chân chiếc

cầu thang gỗ dựng đứng rất khó đi ấy, tôi nhận ra mình đã đặt chân đến nơi
ấm áp nhất quả địa cầu. Có đôi khi tôi giật mình lúc nửa đêm vì mồ hôi em
toát đầm lưng áo, đơn giản bởi thói quen đắp chăn của tôi và vì tôi ôm em
quá chặt. Em sẽ chẳng lên tiếng phàn nàn và tôi sẽ tế nhị thôi không ôm em
nữa, nhưng, luôn là người tuyệt vời nhất, em ngăn tôi lại, và tôi ngủ với
những giọt mồ hôi ướt đẫm của em và mình. Tôi nghĩ, đó là sự hòa quyện.

"Người yêu một đêm" - tôi gọi em như thế, em chỉ cười. "Người yêu"

chứ không phải "người tình", chúng tôi rất ít khi làm tình, hầu như không.
Sự thanh khiết của em vượt lên nét đẹp đầy mê hoặc làm tôi quên cả ham
muốn, chỉ thích hôn lên trán em, phía chân tóc, nơi lúc nào cũng mướt mồ
hôi và tỏa ra mùi thơm như mùi da của trẻ con (chỉ có thể miêu tả như thế
bởi nó thực sự như thế). Hôn lên trán em, vuốt ve làn da trắng mịn từ đùi
đến dọc sống lưng, bấy nhiêu đủ làm tôi ngủ thiếp đi, ngon hơn cả vừa trải
qua cơn hoan lạc.

Có lẽ ai đó sẽ nghĩ em là cô gái điếm khôn ngoan đầy mánh khóe để

móc túi lũ đàn ông. Sự thật hoàn toàn ngược lại. Em là tân cử nhân tin học
giỏi giang, còn tôi mới là chàng sinh viên vô công rỗi nghề. Một sáng bước
xuống cầu thang gỗ ra khu vườn nhỏ của em (tất nhiên, một ngôi nhà nhỏ
có một khu vườn, cũng nhỏ, đích thị là một thiên đường). Khi thấy em đang
cắm cúi sửa lại cái cúc sắt trên quần jean rách bươm của mình, hơn lúc nào
hết, tôi nhận ra một cảm giác mãnh liệt. Tôi cần em.

"Mình yêu nhau nhé!"
Cái lắc đầu ý nhị của em làm tôi nhận ra rằng, chỉ có thiên đường phía

sau cái chết, còn thiên đường lúc ta còn đang sống chỉ là chốn dừng chân,
không thể nào nán lại. Những dịu dàng, ân cần, hạnh phúc em cho tôi bởi
em cần một ai đó để cho đi. Nhưng yêu một kẻ như tôi sẽ luôn là một lựa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.