LUÔN CÓ MỘT THÔNG ĐIỆP
Thùy Dung
1.
M
áy bay từ từ nâng độ cao. Bầu không khí ẩm bên ngoài không
ngần ngại để dấu vết trên những ô cửa sổ mờ hơi nước. Ánh sáng trong
khoang tiếp tục được duy trì. Cô tiếp viên sở hữu đôi mắt nâu thăm thẳm
bước đến cùng chiếc xe chở đầy những món ăn nhẹ hấp dẫn. Tôi không đói
nên chỉ đề nghị cốc cà phê nóng, ít cà phê và nhiều sữa. Người đàn ông
ngồi cạnh, tuổi trung niên cất giọng ồm ồm. "Cho tôi một phần tương tự!"
Ở những nơi xa lạ, người ta rất dễ bắt chuyện với nhau. Không dè
chừng hay sợ hãi. Cuộc đối thoại giữa tôi và người trung niên ấy cũng được
bắt đầu theo cách giản dị như thế. Đó là một người lính cứu hỏa đang trong
kì phép, người tự nhận đã đi qua những thời khắc sinh tử của rất nhiều
người, đôi khi của cả chính mình. Giữa mạch chuyện, ông đột nhiên nhắc
đến vụ máy bay của hãng Asiana gây tai nạn chết người ở một sân bay bên
Mỹ. Tôi giật mình, chẳng phải chúng tôi đang ngồi trên máy bay của hãng
này sao? Như đọc được nỗi sợ hãi trong mắt tôi, người đàn ông tiếp lời.
"Đó rõ ràng là điều không ai muốn. Tất cả đều được an bài bởi số
phận. Vốn không có chuyện gì là ngẫu nhiên trên đời này. Mọi sự xảy ra
đều có nguyên nhân riêng của nó. Bởi thế, luôn có những thông điệp ẩn sau
các hoạt động thường ngày. Chỉ là chúng ta chưa biết, hoặc quá e dè để
biết. Cô gái ạ!"
Ông ta uống cạn cốc cà phê nhiều sữa, nhấn nút ngả chiếc ghế về phía
sau rồi thiu thiu ngủ. Tôi kéo chiếc mạng che mắt, dập tắt chút ánh sáng
vàng nhẹ rồi cố ru mình vào giấc ngủ. Ngay lúc đôi mắt nhắm lại, cũng là
lúc bộ phim trắng đen nhòe nhoẹt hiện ra. Các hình khối, dáng người, trở
nên rõ ràng hơn, theo từng giây, từng phút.
2.