TRUYỆN NGẮN HAY 2014 TẬP 1 - Trang 85

mà không ai thấy người đàn bà này là sao ta? Em cười, thế người đi bên
anh không đẹp? Tôi nói nhất vợ mà, em cũng cười tươi như hoa nắng. Hôm
đó có bao con người thì đẹp bấy nhiêu. Xe hoa đưa cô dâu chạy ngang phần
mộ mẹ. Thấy tôi liếc nhìn dì hỏi, mộ ai đó Quân? Tôi thấy khó nói dối
trong lúc này với dì nên bật ra câu mộ mẹ. Dì cho xe dừng rồi đáp bộ đến
bên mẹ tôi, dì đứng đó một lúc nói chi lầm rầm rồi quay lại xe. Tôi thấy
trên mi dì có đọng đôi ba giọt nước. Ba nhìn như trách cứ tôi còn tôi thì
nhìn dì hối lỗi. Không sao đâu, dì là người đến sau mà, phải xin mẹ con
chứ. Tối hôm đó dì mới trở thành đàn bà, vợ tôi bật mí khi nhìn thấy tấm ga
trải giường trong đêm tân hôn. Tôi lặng người đi, nội nói ngày xưa ba điên
người lên vì mẹ không có thứ đó. Nhưng đến đời tôi thì điều đó quá ư tức
cười. Tôi chỉ cần cái trinh trắng của một người đàn bà ở trong ý nghĩ, rằng
em có yêu thương tôi thật lòng không, vậy thôi. Có ai chứng minh cho sự
còn trinh ở đàn ông mà bắt đàn bà đừng lõa thể. Em cười, thôi ngủ đi ông
cụ ơi. Nhưng bây giờ tôi mới kể sang chuyện của mẹ và nàng bằng lòng,
anh kể đi. Thật nhiều vào, em chưa biết gì về mẹ cả.

Mẹ là một người đàn bà đẹp nhưng mà đẹp buồn thê thiết. Ông thầy

Tân bên làng nói rồi đời con sóng gió lắm đây. Nhưng rồi mọi lời nguyền
qua đi khi mẹ lấy ba là một sỹ quan quân đội. Ba đẹp trai, lãng tử và rất đàn
ông. Năm hai mươi sáu tuổi, mẹ sinh con trai đầu lòng, thấy ba vui mà
nước mắt mẹ rơi trong hạnh phúc. Như vậy là anh hạnh phúc nhất đời rồi
Thu. Ba nói với mẹ điều đó vì mẹ sinh được con trai nối dõi cho cái dòng
họ đến khúc này sợ là cạn kiệt. Tôi nhếch mép cười, thì ra mình quý hóa
vậy sao. Năm ba mươi tuổi, mẹ bắt đầu ốm rồi sáu năm sau mẹ mất. Nghe
hôm đó là một đêm mưa gió buồn, cũng không còn nhớ năm đó tôi bao
nhiêu tuổi. Tính từ lúc mẹ sinh tôi ra cho đến ngày mẹ mất thì cũng biết
nhưng đừng bận tâm đến chuyện tuổi tác của con người. Tôi chỉ nhớ những
giọt nước mắt của ba. Người đàn ông đó đã khổ đau nhường nào khi phải
xa người đàn bà mà mình yêu dấu. Thú thực, sau bao nhiêu chuyện đời
không biết mình có khóc được vậy không. Mộ mẹ được ba trồng toàn
những bông cúc vàng, đến độ màu hoàng hoa chảy tràn trên cả một mép
đồi, có bao yêu thương nhuộm vào trong đó. Cả ba, cả mẹ và những đóa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.