TRUYỆN NGẮN HAY 2014 TẬP 1 - Trang 9

vẫn chưa có một đứa con. Một đêm trăng sáng, hắn trở về cùng một người
bạn. Nồi canh gà đun đi đun lại mấy lần mà hai người vẫn chưa uống rượu
xong. Mùa mệt mỏi ngủ thiếp đi. Lúc hắn chạm vào, Mùa mới tỉnh. Mùi
rượu nồng nặc. Lần nào cũng thế. Mùa nằm im mặc hắn muốn làm gì thì
làm. Nhưng lần này, hắn nhẹ nhàng lắm. Mùa bị cuốn theo đôi bàn tay và
đôi môi hắn. Những đam mê khát khao của cô gái trẻ bùng lên mãnh liệt
trong đêm ấy. Mùa nhớ, đêm ấy trăng sáng lắm. Hắn đeo vào tay Mùa chiếc
vòng bạc. Tờ mờ sáng hôm sau, lúc Mùa mở cửa bước ra ngoài thì thấy hắn
đang nằm bên người bạn ở gian ngoài. Hắn lôi Mùa quay vào buồng, hắn
trở lại nguyên hình là một con quỷ đực độc ác. Mùa lờ mờ nhận ra, hình
như người đêm qua không phải là hắn. Những mùa trăng nối tiếp qua đi,
Mùa thấy bụng mình to lên. Mỗi lần hắn trở về lại là một lần kinh hoàng
của Mùa. Một đêm, hắn say lắm. Say đến mềm người nhưng hắn vẫn vục
mặt vào ngực Mùa mà lảm nhảm. "Mày đẹp lắm nhưng mày là một đứa con
gái hư. Sao mày không yêu tao như yêu nó. Tao đổi mày bằng một con bò,
nó đổi mày chỉ bằng một con dê. Tao nuôi mày ăn ở nhà tao, còn nó thì vứt
mày lại đây... Sao mày không yêu tao như yêu nó". Mùa nghe thấy tiếng sét
ngay bên nhà. Cái nhà rung lên như sắp đổ ập. Mưa lớn lắm. Tiếng mưa
làm tai Mùa ù đi. Nước mắt Mùa tuôn ra như cơn mưa lớn ấy. Mùa chạy ra
ngoài, ùa vào cơn mưa. Mùa đi tìm lá ngón. Khi mưa tạnh và những con
chim vừa rũ lông thì Mùa tìm thấy lá ngón. Lúc Mùa đưa nắm lá ngón lên
miệng thì đứa trẻ trong bụng đạp nhẹ. Mùa sụp xuống khóc như mưa. Mùa
chết được nhưng đứa trẻ thì không được. Mùa chưa sinh nó ra thì sao bắt nó
phải chết? Mùa bỏ về nhà bố mẹ. Bố mẹ dẫn Mùa qua ba ngọn núi đá, dựng
cho Mùa một túp lều dưới tán lá một cánh rừng. Đứa con trai được năm
mùa trăng thì chồng Mùa tìm đến. Hắn đến để bắt Mùa về làm vợ tiếp, để
trả nợ con bò nhà hắn. Mùa ôm con trốn vào rừng...

* *
Ông Hùng giật mình tỉnh giấc. Đám lửa cháy bùng bùng trong giấc

mơ. Ngôi nhà chồng Mùa đã bốc cháy. Chồng Mùa thành người trắng tay.
Từ đó, bản người Mông không bao giờ thấy Ké Lum trở lại nữa. Ông Hùng
mệt nhọc ngồi dậy. Ngoài ban công đưa lại hương hoa hồng thơm ngào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.