TRUYỆN NGẮN HAY 2017 - Trang 128

Tiếng “ờm” khe khẽ nơi cổ họng, tôi không biết Nhu nghe thấy hay

không.

Đêm hôm ấy, tôi nằm ở gian nhà ngoài. Lạ giường, tôi không ngủ

được nên lôi mấy cuốn sách trong ba lô ra gặm nhấm thời gian. Tài sản của
tôi không có gì ngoài mấy cuốn sách ấy, tôi không nhớ đã đọc chúng bao
lần nhưng mỗi lần đọc lại đều có thêm những cảm nhận mới. Như lúc này,
khi tôi đang bộn bề với những nỗi lo cơm áo gạo tiền, mở trang sách ra,
những con chữ vẫn cứ tự nhiên thấm vào khối óc tôi. Mấy cuốn sách cho
tôi một cuộc sống khác, bình yên và nhẹ nhõm hơn đời thực của tôi.

- Anh ấy ở nhà mình lâu không ngoại?

Tiếng Nhu từ gian trong vọng ra. Hình như ngôi nhà này hiếm khi có

khách đến chơi nên chăng cô bé muốn níu tôi lại thêm một vài ngày nữa.
Câu hỏi của cô bé đã nhen lên trong lòng tôi một ngọn lửa ấm.

Những ngày sau đó, tôi và Nhu trở nên gần gũi hơn. Những buổi chiều

Nhu đi cắt cỏ cho cá, tôi đều đi theo để gánh cỏ về. Cô bé lúc nào cũng ríu
rít như một chú chim non. Cô bé kể những câu chuyện ở lớp trong mỗi bữa
cơm, ông bà của Nhu bao giờ cũng hào hứng lắng nghe.

- Hôm nay cháu thấy mấy bạn nam rủ nhau đua xe sau khi tan học đấy

bà ạ.

- Ấy chết, sao lại chơi trò nguy hiểm vậy.

- Cuộc đua không diễn ra đâu bà ơi. Các bạn ấy còn phải dắt bộ một

quãng đường xa đấy ạ.

Nhu lại cười khì khì một cách lém lỉnh:

- Cháu đã xịt lốp xe mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.