TRUYỆN NGẮN HAY 2017 - Trang 129

Bà già chau mày nhìn Nhu, lườm yêu:

- Cái con bé này.

Bây giờ đang là mùa sấu rụng. Đêm đêm, tôi thường nghe thấy sấu rơi

đồm độp trên sân, đồm độp trên cả những tấm ngói cũ. Buổi sớm mai sẽ
đánh thức tôi dậy bằng tiếng ríu rít của Nhu nhặt sấu ngoài sân. Thấy tôi,
cô bé nheo mắt cười, đưa tay vẫy vẫy như gọi mời tôi hãy đến đó, cùng
Nhu nhặt nhạnh những trái sấu mới đêm qua giã từ cây mẹ. Khuôn mặt
Nhu lúc nào cũng tươi rói như một đóa phượng nở bung sắc thắm. Nắng đã
lên, nhảy nhót trên đôi vai Nhu.

Chiều đó, khi tôi đang cùng ông già kéo cá ở ao, cô bé lớn hớn chạy

ra. Từ bờ ao bên kia, cô bé réo lên:

- Anh cho em mượn một cuốn sách nhé!

Chưa kịp nghe tôi đáp hết câu, cô bé đã chạy đi nhanh như sóc.

Tối ấy, bà nấu canh cá dọc mùng ngon lắm. Một vài lá nghệ tươi làm

nồi canh càng thêm đậm mị và thân thuộc. Nội tôi cũng thường nấu vậy.
Những lần ra Hà Nội sau này, tôi ăn canh cá bao lần cũng không cảm nhận
được cái mùi vị tuổi thơ đã thấm đẫm kí ức. Hóa ra vì thiếu lá nghệ. Tôi
đưa tay húp xì xụp bát canh, chợt nhận ra bữa tối nay thiêu thiếu thứ gì đó.
Là tiếng ríu rít của Nhu. Cô bé thẫn thờ, đôi mắt đen láy không mở tròn,
đôi bờ mi thi thoảng lại khẽ khàng chạm vào nhau như cánh bướm non.

Sau bữa cơm, cô bé ôm cuốn sách ra ngoài sân ngồi đọc. Sợ chạm vào

nỗi buồn của cô bé, tôi chỉ rón rén dõi theo từ phía sau. Bỗng con bé ôm
mặt khóc, tôi hoảng hốt chạy ra.

- Em sao vậy, Nhu?

- Con Rùa chết rồi anh ơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.