TRUYỆN NGẮN HAY 2017 - Trang 179

- Qu...éc...

Sợi lông trắng dài trắng muốt vừa bị rứt tung một cách thô bạo ra khỏi

cái đuôi đỏ rực, con gà bỗng vùng mạnh và kêu một tiếng nghe rợn cả sống
lưng. Lão Tàng giơ con gà ra trước mặt ngắm nghía. Bây giờ thì con gà chỉ
còn một màu đỏ rực, nhìn thật là ưng mắt.

Lão Tàng cầm cái lông gà trắng muốt, cong vút như mảnh trăng đầu

tháng, ngẫm nghĩ một lúc, lão cắm cái lông lên vách gỗ sau nhà, đối diện
chỗ con gà rừng đang đứng.

Từ lúc bị nhổ mất cái lông trắng duy nhất, con gà trở nên ủ rũ, lông nó

xù lên như vừa qua một trận chọi nhau. Nó cứ đứng bần thần nhìn cái lông
đuôi trắng đầy tiếc nuối và căm hận, quên cả vươn cổ gáy những tiếng gáy
vừa vang vừa sắc.

Buồn ngủ lắm nhưng lão Tàng vẫn cố căng mắt ra để đợi. Lão đợi

được nghe tiếng gáy sáng của con gà quý, thấy hồi hộp như đứa trẻ ngồi
đợi đến giao thừa để được thêm một tuổi. Nhưng quá nửa đêm, gà trong
bản đã eo óc gáy mà vẫn chưa thấy con gà rừng cất lên một tiếng. Lão thấy
sốt ruột. Hay là bị nhổ mất cái lông trắng nên nó giận không thèm gáy nhỉ.
Mấy lần định cầm đèn ra ngó con gà, nhưng lão lại không dám ra. Đêm
khuya rồi mà từ trong rừng vẫn thổi về xạc xào những cơn gió lẻ. Những
cơn gió khuya nghe buồn và vắng. Cứ nghe tiếng gió đêm là lão lại rợn cả
người. Năm ngoái lão đã suýt mất mạng khi đi ra ngoài giữa đêm và gặp
một cơn gió độc. Phải nằm viện mất một tháng lão mới khỏe mạnh trở về.
Từ đó lão sợ những cơn gió đêm và không bao giờ dám đi ra khỏi cái
buồng tối như chậu nước nhuộm vải lanh khi mặt trời vừa lặn. Lão đành
bồn chồn nằm đợi trời sáng.

Trời vừa tang tảng sáng, lão Tàng lập cập đi ra sau vườn. Nhìn lên

cành đào nơi con gà rừng đậu, lão bỗng ngã khuỵu xuống như lần bị trúng
gió độc năm ngoái. Trên cây đào chỉ còn sợi xích bạc buông thõng, đong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.