TRUYỆN NGẮN HAY 2017 - Trang 56

“Trưa con không về ăn cơm đâu cô!” Nói rồi An lạnh lẽ bước ra ngoài.

Hòa mỉm cười mở rộng vòng tay đón An.

Không khí mát thanh lụa là.

“Anh thuê à?” “Ừ, để chúng ta có những phút riêng tư bên nhau.”

“Vâng - An đáp và kéo mặt anh lại, đặt một nụ hôn lên môi anh - thuê
phòng để làm những việc này, phải không?” Cô nhìn anh đầy khiêu khích.
Hòa dụi đầu vào bầu ngực cô, chiếc dây chuyền bạch kim khẽ cựa mình.
“Kìa, bắt đầu có những hạt mưa rồi kìa anh.” Hòa nhìn theo tay chỉ của An
qua tấm kính cửa sổ. Những hạt mưa lộp độp lác đác thưa thớt.

“Bây giờ anh chở em ra công viên nhé? - Hòa nói - Sau đó em nấp vào

một chỗ, anh chờ trời mưa nặng hạt sẽ xuất hiện. Rồi anh sẽ ướt như chuột
lột, và anh đứng đợi, và anh thấy không sao cả, anh nói “Anh đến để chờ
An...”

An xúc động. Những hạt nước mắt long lanh theo kỷ niệm ùa về. Một

quãng đường xa quá, để cho cô gặp anh.

Mưa rào. Những hạt mưa to như viên đá tròn tròn rỗng roang va đồm

độp vào mặt kính. An đứng lên, cô vui vẻ nở lớn nụ cười trên môi. “Nào,
tới giờ rồi, chúng ta bắt đầu đi anh.” Cô kéo anh nhanh chóng xuống
đường.

Trời mỗi lúc một gió to, mưa mỗi lúc một nặng hạt. Sấm chớp ùng

oàng. An núp vào mái hiên của khu giải trí. Lúc này không có người trông
giữ xe, Hòa loay hoay tìm chỗ để dựng chiếc xe máy. Sau đó anh ra đứng
phía những cột đá. Vui quá, lúc này là lúc anh chờ An đây. Anh ấy sẽ lấy
tay phẩy phẩy những hạt mưa. Mưa dính bết quần áo anh. Bó hoa trên tay
rũ xuống vì bạt gió. Khi anh diễn xong cảnh nhìn đồng hồ, An sẽ từ mái
hiên bước ra. “Con yêu, cha mẹ chơi diễn trò trốn tìm, cha mẹ sắp tìm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.