TRUYỆN NGẮN HAY 2017 - Trang 81

Trước mắt tôi là một tòa nhà 5 tầng có biển đề: Viện Nghiên cứu Giới

- Gia đình... Khách đến liên hệ công tác qua phòng thường trực. Bảo vệ
kiểm tra giấy tờ và mời vào phòng riêng. Họ gọi điện, mời cán bộ xuống
tiếp, hoặc chủ nhà đón khách lên. Đến lượt tôi, anh bảo vệ cho biết người
tôi cần tìm đi công tác. Chưng hửng. Tôi chần chừ hỏi anh bảo vệ một câu
hỏi vô cùng thô vụng:

- Chị Thùy Vân là người tư vấn tâm lý phải không anh?

Anh bảo vệ nhìn tôi rất ngạc nhiên. Đưa chứng minh thư cho tôi, anh

ta nói:

- Anh thông cảm, nhiệm vụ của chúng tôi đã hoàn thành. Anh hẹn gặp

chị ấy vào dịp khác nhé!

Một cách đuổi rất khéo. Tôi không có lý do nấn ná thêm.

Thẫn thờ ra cổng. Có tiếng hỏi từ phía sau làm tôi giật mình. Giọng

nói như tiếng gió thoảng, hao hao như tiếng em. Tôi bị thôi miên bởi giọng
nói nên nghe tiếng gió cũng thấy giọng em. Chị Hà - cùng khu chung cư và
cũng chính là “thủ phạm” gây nên vết xước trên con xe của tôi. Tôi hay gặp
chị ở cầu thang. Chị ấy đẹp lắm. Một vẻ đẹp dịu dàng, thanh thoát. Mái tóc
chảy dài xuống bờ vai tròn trịa. Dáng người cao thanh thon thả, mặn mòi.
Nghe đâu, chị ấy công tác bên ngành Viễn thông quân đội, hay bưu điện gì
đó nên hay trực đêm. Nghe khu chung cư nói không thấy chồng, nhưng
thấy chị hay dắt một bé trai đi dạo cùng mẹ:

- Anh hàng xóm đi đâu thế?

Tôi bối rối:

- Tôi đến gặp anh bạn, nhưng tiếc quá, anh ấy vừa đi công tác. Còn

chị? Chị làm ở đây à? Tôi rất muốn hỏi xem chị có biết Thùy Vân, nhưng
không biết mở lời thế nào, nên thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.