TRUYỆN NGẮN HAY 2018 - Trang 107

Mưa hát, chẳng muốn nhìn vào đôi mắt Mưa. Đôi mắt lúc nào cũng ầng ậng
nước dưới hàng mi chấp chới như muốn kéo bất kì gã trai nào.

Thi bảo vệ Mưa mà lại không thể bảo đôi mắt ấy đừng nhìn, đừng ầng

ậng nước. Giá trái tim ấy cứ rắn đanh như đá như Thi đi. Cơ mà Mưa chưa
biết cái nỗi đau ấy, chưa trải qua nỗi đau ấy thì làm sao Mưa biết được nó
đau thế nào. Làm sao Mưa biết được mà tránh, mà thôi mơ đến cái mùi mồ
hôi khen khét, mái tóc cứng và một vồng ngực cháy sạm. Làm sao để Mưa
hiểu cũng như làm sao để cấm được trái tim Mưa, trái tim đứa con gái đẹp
nhiều đôi mắt con trai thèm khát.

Thi soi mặt mình trong làn nước sóng sánh chân đê. Vết chàm kéo dài

cạnh mắt. Hình một con rắn uốn lượn. Thi nhổ toẹt một bãi nước bọt xuống
chân. Nước mắt theo nước bọt lã chã rơi. Bàn tay gân cốt và khô hằn những
vết sần sùi bong tróc như người lột da. Xoa khắp thân thể, nóng rân rân.
Chỉ muốn đằm mình mãi xuống dòng nước. Đằm cho tới khi vết chàm kia
mờ đi, những vết sần sù trên da dẻ mềm mại lại.

Trăng bàng bạc, lấp lóa dưới làn nước. Khuôn mặt Thi loang loáng,

vết chàm trên mặt như con rắn đang trườn mình, uốn lượn cạnh đôi mắt đen
vô hồn. Thi nhảy ào xuống. Bóng trăng tan ra. Thân thể lạnh toát, làn da
mềm mại. Mưa thôi hát, nhìn Thi thả mình nổi lềnh bềnh trên mặt nước.
Giá mà đổi được cho Thi một nửa thân thể này, Mưa sẽ đổi. Cứ để Thi đằm
mình trong nước. Nước sẽ ôm thân thể Thi, xoa dịu những cơn nóng rân
rân.

Thi nhớ cái lần đầu tiên và có lẽ cũng là lần duy nhất ấy. Trên đượng

Ma què. Cũng đêm mây ăn trăng. Một vòng tay chìa ra từ những lùm lau
trắng ôm trọn Thi, rắn như hai gọng kìm, tới độ Thi không cựa được mình.
Cái thân hình cao lớn, vạm vỡ ấy đè lên Thi. Mơn man. Người ấy cố nói
với Thi câu gì mà nghe không rõ, chỉ thấy ú ớ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.