TRUYỆN NGẮN HAY 2018 - Trang 130

Nàng nói rất khẽ và dường như nhận ra điều đó nên nàng nhắc lại:

“Em sẽ đi đâu đó, Duân ạ, đi thật…”.

- Anh bảo đảm là không quá ba ngày em sẽ chán tới tận cổ nơi đó. Và

em lại lồng lên để về thành phố, với cái hồ này và Coffee Mây thôi, bà cô
già ạ - Duân dài giọng, cố tình chọc cho nàng cười!

- Không, em nói thật đấy! Em chẳng thấy gì ở nơi này đâu. Đôi khi, có

cảm giác em đang sống trong một biển sương mù… Tất cả đặc quánh, ngột
ngạt nuốt lấy em.

- Hay đi biên giới với anh? - Nói rồi Duân hơi giật mình với câu nói

của anh.

Nhã hững hờ: - Cũng có thể!... Em không sợ miền núi. Nhưng em phải

lắng nghe lòng mình…

Nhã không sợ miền núi mà nàng còn thích thú với núi rừng. Ngày anh

mới nhận công tác trên Hà Giang nàng đã đòi đi thăm anh. Nàng muốn
được đứng trên đỉnh đèo Mã Pí Lèng để ngắm dòng Nho Quế trôi trong
sương.

Nhưng anh đã viện hết lý do này đến lý do khác để nàng lỡ những

chuyến đi. Duân sợ nàng sẽ không chịu đựng nổi cái khắc nghiệt ghê gớm
của cao nguyên đá…

Nàng thường nói với anh nàng ước một cuộc sống hoang dã trên thảo

nguyên miền tây nước Mỹ. Cũng có lúc nàng bảo nàng thích cuộc đời của
cát trên một hoang đảo nào đó giữa Thái Bình Dương. Chỉ anh mới có thể
hiểu những ước mơ trong nàng.

Ước mơ ấy chất chứa nhiều điều. Chưa khi nào anh thôi xa xót,

thương mến nàng, ngay cả khi anh ở bên nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.