TRUYỆN NGẮN HAY 2018 - Trang 175

cho nếm bao của ngon vật lạ, hu hu hu...".

Nghe nó khóc mà não lòng! Nhìn cái mặt đàn ông con trai nguệch

ngoạc nước mắt sao mà chán thế. Chắc nó nghĩ chân ngỗng và vài ba cái
thứ lòng mề xương xẩu của cánh lò mổ quốc doanh bên Đầm Trấu, là của
ngon vật lạ!

Trưa hôm sau, vừa ăn cơm xong thấy chị Bình chạy sang ký túc gọi

hai thằng chúng tôi. Thì ra chị ấy mua được một cái gác- măng- giê (kiểu
như chạn bát). Một thứ đồ được coi là xa xỉ với các nhà công nhân thuở ấy!
Thế nên chị ấy vui.

Gương mặt trắng trẻo của bà chị hồng lên trong một niềm phấn khích

vô bờ. Chị liến thoắng kể, có ông bạn làm ở nhà máy gỗ tít bên Cầu Đuống,
mua hộ cho. Lại còn gửi xe ôtô tải đi qua đến tận chân cầu thang khu tập
thể. Hai chú sang khiêng cho chị lên phòng.

Hai thằng khiêng cái gác-măng-giê be bé bằng gỗ tạp, chả đáng gì so

với sức vóc của sinh viên tuy đói ăn triền miên nhưng do còn trẻ nên vẫn
khỏe phết.

Chị Bình lăng xăng chạy theo sau xuýt xoa sung sướng cứ như là vớ

được món đồ cao quý của cung vàng điện ngọc không bằng. Hai thằng
chúng tôi cùng chị Bình hì hục dọn dẹp một hồi, kê cái gác- măng- giê gọn
vào góc phòng.

Chị Bình xoa tay sung sướng: "Nhìn nhà sáng hẳn ra!". Nửa gian

phòng bên kia cũng là một gia đình công nhân hai vợ chồng có tới ba đứa
con. Lên đến nơi tôi mới biết chồng chị Bình là công nhân xây dựng bị tai
nạn lao động đã mấy năm nay, trước nằm liệt, giờ mới nhúc nhắc tự bò lê
được một chút.

Khi hai thằng chúng tôi khiêng vác rồi kê cái gác- măng- giê vào thì

anh ấy ú ớ hoa tay múa may gì đó. Chị Bình bảo, anh nói cảm ơn và bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.