TRUYỆN NGẮN KINH DỊ - Trang 100

Lỗ mũi của Olivier Baynes phát ra một tiếng động có thể

tưởng là tiếng cười. Tôi trừng mắt nhìn Baynes rồi bắt đầu đọc.

Ngày 3 tháng Hai. Theo lời khai cửa Danny Gresham, 19 tuổi.
Tôi đang ở văn phòng tòa báo Weekly Sentinel, đang đọc các

bản in thử. Lúc ấy ba giờ rưỡi. Nhiệt độ bên ngoài khoảng 12
hay 13 độ dưới không. Trời đẹp và khô ráo. Tôi đang nghĩ đến
việc gọi điện thoại cho bạn gái, là Dolly Hansome, để rủ cô ấy đi
trượt tuyết. Tuyết rất đẹp, với lớp vỏ băng đá phủ trên một lớp
bột mịn như cát. Đúng lúc đó có một chiếc xe mui trần sang
trọng đến đậu bên lề đường.

Một người phụ nữ ngồi tay lái. Cô ấy trông giống Dolly

Hansome, nhưng cao lớn hơn, phụ nữ hơn. Cô ấy có mái tóc
vàng dài và xoăn, đội mũ đỏ và mặc bộ đồ trượt tuyết cũng màu
đỏ. Cô ấy bước xuống xe, đứng một hồi nhìn về hướng thung
lũng rồi đi về hướng ngọn đồi. Nhà ông Hyllier, nhà văn viết
truyện trinh thám, xây trên ngọn đồi ấy. Ông Hyllier đặt tên
ngôi nhà là l’Eyrie, nghĩa là tổ. Tên này rất phù hợp, vì nhà như
trèo trên đỉnh đồi.

Thoạt nhìn, địa điểm có vẻ không thích hợp cho một người

đàn ông cô độc bị bệnh tim. Vào mùa hè, còn một con đường
ngoằn ngoèo đầy khúc quẹo dẫn đến sân hiên phía sau nhà,
nhưng đến mùa đông, dịch vụ công chánh chỉ dọn tuyết con
đường đến chân cầu thang.

Điều này có nghĩa rằng ông Hillyer không bao giờ ra khỏi nhà

sau những trận tuyết rơi to đầu tiên, và ông cũng không cần.
Vào mùa thu, ông mua về mười hai ngàn lít dầu fuel và một kho
dự trữ đồ hộp, thế là ông đã sẵn sàng đối phó. Hằng ngày, bà
Ho lên đó dọn dẹp và nấu ăn. Bà ấy không sợ hai mươi bốn bậc
thềm, Sam, em chồng bà ấy cũng vậy. Chính Sam có nhiệm vụ
dọn tuyết cầu thang và sân hiên hướng bắc.

Ông Hillyer thích cô lập. Ông không tìm cách giao thiệp với

đồng loại. Ông là người cao, thanh mảnh, có gương mặt dài cay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.