TRUYỆN NGẮN KINH DỊ - Trang 103

Chúng tôi leo lên, thận trọng không đi gần các dấu chân, rồi

gõ cửa. Ông Hillyer, nét mặt ngạc nhiên, mời chúng tôi vào nhà.
Tôi kể lại cho ông ấy nghe những gì người phụ nữ trẻ đã nói với
cậu Danny rồi hỏi cô Montrose đang ở đâu. Ông Hillyer phá lên
cười.

- E rằng cô Montrose đã lừa các anh - Ông nói - Cô ấy rời nhà

tôi khi trời mới tối, cách đây khoảng một tiếng.

- Thưa ông Hillyer, - Tôi nói - có dấu chân dẫn vào nhà ông.

Không có dấu chân đi ra. Ngoài ra, xe vẫn còn đó.

- Lạ quá! - Ông Hillyer nói nhưng có vẻ như đang cười.
- Tôi cũng nghĩ vậy - Tôi trả lời - Chính vì vậy mà tôi muốn

hỏi ông xem người phụ nữ đó đang ở đâu.

- Làm sao tôi biết được! - Ông đáp và nhìn thẳng vào mắt tôi -

Anh cảnh sát ơi, tôi sẽ nói thật với anh: người phụ nữ đó tống
tiền tôi. Hôm nay cô ấy đến nhận, một khoản cống là một ngàn
đô-la mà cô ấy trích của tôi. Tôi nộp tiền cho cô ấy. Sau đó cô ấy
ra đi. Tôi chỉ biết bấy nhiêu thôi. Tôi muốn anh lục soát căn nhà
này thật kỹ để xem có manh mối nào về sự hiện diện của cô ấy,
hay về một hành động mà tôi đã thực hiện đối với cô ấy. Tôi yêu
cầu làm sáng tỏ vụ này.

Danny và tôi đã lục soát ngôi nhà. Ông Hillyer ngồi bên đống

lửa trong phòng làm việc hút ông điếu chờ chúng tôi.

Ngôi nhà không khó thám hiểm. Nhà chỉ gồm sáu phòng, tất

cả đều cùng một tầng. Không có tầng hầm, không có tầng mái.
Máy sưởi trung tâm nằm trong một phòng nhỏ. Nền nhà bằng
xi măng. Tường nhà hai lớp cách ly bằng một vách có sưởi.

Cô gái không có trong nhà. Thậm chí không có gì cho phép

khẳng định rằng cô ấy từng bước chân vào đây. Không có dấu
vết đánh nhau chông cự, không có vết máu nào.

Danny và tôi bước ra khỏi nhà. Xung quanh nhà, lớp tuyết

trắng tinh còn nguyên vẹn. Sân hiên bắc được dọn sạch bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.