TRUYỆN NGẮN KINH DỊ - Trang 116

De Hirsch bước về phòng làm việc của tôi và suốt nửa tiếng,

chúng tôi nghe anh ấy đánh máy chữ. De Hirsch gửi qua bưu
điện lá thư ngay chiều hôm đó. Sáng hôm sau, Mark Hillyer
nhận thư. Tôi không biết nội dung bức thư, nhưng được Olivier
Baynes mô tả cách ông ta nhận thư, theo lời tường thuật của bà
giúp việc.

Khi nhân viên phát thư đến, thì bà Ho đang làm vệ sinh

trong phòng làm việc. Bà mang thư đến cho Hillyer đang ngồi
ngoài sân hiên làm việc vì trời nóng quá. Hillyer vừa mới liếc
qua bức thư thì mặt tái xanh ngay. Và càng đọc, má ông càng đỏ
lên không bình thường. Ông vừa lật sang trang thứ nhì, thì ông
xé nát thư ra ném vào gạt tàn thuốc. Hillyer bật que diêm bằng
đôi tay run đến nỗi khó khăn lắm mới châm được lửa vào đống
giấy vụn.

Không nén nổi cơn giận, Hillyer lại chụp lấy cái gạt tàn, ném

xuống đất. Suốt một hồi, Hillyer đứng nhìn chằm chằm vịnh
Harrison, tay co giật, mở ra nắm lại.

Rồi ông bắt đầu không thở được, quay lại tìm chỗ vịn, nhưng

ông ngã sụp xuống trước khi kịp đến cái ghế. Hai tay quíu lấy
ngực và cổ, Hillyer hổn hển:

- Thuốc... Thuốc!
Thuốc trợ tim của ông lại không có trong tủ thuốc, mà để

trên tủ kê đầu giường.

Bà Ho phải mất hai ba phút để tìm ra thuốc. Khi bà vội vàng

quay trở về, thì Hillyer đã chết rồi.

Thú thật, kết cục này gây cho tôi ấn tượng rất khó chịu.

Nhưng de Hirsch tiếp nhận tin này hết sức bình tĩnh.

- Utovegre! - De Hirsch nói.
Có nghĩa rằng cái chết ấy tương đương với lời thú tội!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.