TRUYỆN NGẮN KINH DỊ - Trang 135

Breed định đi luôn, nhưng rồi quay lại.
- Nếu ông cho phép, chiều nay tôi sẽ không đến công ty.
Khi đã ra khỏi tòa nhà, Breed cố nghĩ đến những gì mình vừa

mới làm, nhưng lại thấy giống như bài tập tu từ học không liên
quan gì với thực tại. Jack Breed cảm thấy ngạc nhiên vì mình rất
bình tĩnh, và càng ngạc nhiên hơn nữa khi nhận thấy mình có
thể tiến hành một việc như thế mà không mà có cảm giác tội lỗi
gì. Jack Breed chỉ có một cảm giác nhẹ bổng, và hắn hiểu rằng
nguyên nhân là do tiền. Thanh toán nợ là một sự giải thoát.
Ngoài ra, McIntosh nói đúng, Jack Breed không hề quen biết gì
người phụ nữ kia. Làm thế nào có thể khóc buồn cái chết của
những kẻ lạ hoắc?

- Vũ khí!
Ý nghĩ này đặt vào Jack mạnh đến nỗi hắn nói lớn tiếng. Làm

cách nào để tìm một vũ khí? Ở New York, ta không thể tự nhiên
đi mua một cây súng được. Jack biết mình không thể nào dùng
dao được. Nhấn chìm? Chuyện bà McIntosh mời Jack đi bơi cùng
là rất khó có thể xảy ra... mà ở thành phố, có chỗ nào khác để
nhấn chìm người ta ngoài cái bồn tắm?

Khi đó Breed nhớ ra khẩu súng cũ của cha. Có lẽ súng vẫn còn

trong căn hộ mẹ. Breed biết chắc rằng súng vẫn còn được cất kỹ
bởi vì cha luôn rất cẩn thận. Mà khẩu súng cũng không đăng ký,
nên sẽ không có cách để từ khẩu súng lần ra được Jack Breed.

Khi Jack về đến nhà, mẹ đang ngủ trưa. Bà đang trong phòng

tắm nắng và cô y tá khá hài lòng vì chuyến thăm không báo
trước này. Breed dặn cô y tá không phải quấy mẹ. Jack yêu cầu
chỉ nói lại với mẹ rằng Jack đến xem qua đồ đạc của cha. Jack
biết mẹ sẽ thích bởi vì mẹ thường lập đi lập lại rằng Jack và em
trai có vẻ quên cha nhanh quá.

Khẩu súng nằm đúng chỗ mà Jack nhớ, được bôi dầu kỹ,

trong ngăn tủ cuối cùng. Bên cạnh có một hộp đạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.