TRUYỆN NGẮN KINH DỊ - Trang 33

chứng tỏ anh chị đã gây ấn tượng đối với nó như thế nào. Từ đó,
dường như Walter đã tốt lên hẳn.

Trong thư này, tôi xin gửi anh chị một tờ ngân phiếu để tỏ

lòng biết ơn. Số tiền này không thể hiện nổi lòng biết ơn và xin
lỗi vì đã gây ra cho anh chị nỗi lo âu không đáng.

Tôi xin dừng bút tại đây. Hattie, con mèo già cưng, đang đòi

đi chơi để hóng gió. Tôi chúc anh chị và hai cháu bé một đêm
Giáng Sinh hạnh phúc và năm mới tốt đẹp. Mến, Dì Margaret”.

Helen lượm tờ ngân phiếu lên. Trên đó ghi năm ngàn đô-la và

ký tên Margaret Dawes Comstock. Helen đa nghi đọc lại thư và
phát hiện phần tái bút phía sau.

“Tôi nhất định phải kể cho anh chị nghe một trong những cử

chỉ chăm lo ân cần mà Walter dành cho tôi. Cháu Walter đi
Philadelphie bằng chuyến tàu 10 giờ, và do tôi sẽ ở nhà một
mình đến sáng mai, Walter đã đích thân đóng mọi cửa sổ lại.
Walter dễ thương lắm, cháu lại đích thân kiểm tra lò sưởi chạy
hơi trung tâm trước khi ra đi”.

Cuối cùng Helen đưa thư và ngân phiếu cho Tom, nói rằng hy

vọng anh sẽ không bực mình thêm về những tin mới này.

— Trời! - Tom chưng hửng thốt lên - Anh từng nghe nhiều

câu chuyện kỳ quặc, nhưng chuyện này là điên rồ nhất. Dì
Margaret thật là có cá tính.

Helen lắc đầu.
— Không phải, - Helen xúc động nói - em không nghĩ là thế.

Mà tự dì cũng trình bày rõ... Em rất cảm động khi thấy dì có
mong muốn làm cho người cháu trở nên tốt hơn và đền bù với
ta vì đã gây phiền phức cho ta.

Tom càu nhàu:
— Nhưng kiểu làm như vậy, dù sao cũng kỳ cục quá.
— Nhưng ta sẽ không giữ số tiền này - Helen cương quyết nói

- Walter sẽ quá hài lòng vì tưởng hắn nghĩ đúng khi cho rằng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.