TRUYỆN NGẮN KINH DỊ - Trang 87

24 chú chim hét

Tác giả: Clark Howard

C

urson đứng bất động ở đầu giường, nhìn thi hài lão Ha er.

Cuối cùng, cũng xong, hắn nghĩ. Sau ba mươi mốt năm, cũng

kết thúc.

Ba mươi mốt năm, có thể lâu thế không? Nửa đời người, sống

ở Ha er Hall. Nửa đời người làm mọi cho cái lão khó tính cục
cằn kia. Rồi, lão ấy, ở cái tuổi tám mươi mốt đáng ghét, nhăn
nheo, khô héo, đang ngủ giấc ngủ cuối cùng.

Curson chỉ cần quay nhẹ đầu để nhìn thấy hình hắn trong cái

gương to treo trên bàn viết lão già. Hắn, James Curson, mới
mười lăm tuổi khi xuống đây từ bắc Ái Nhĩ Lan để nhận việc tại
nhà lão bạo chúa đáng ghét kia. Có thật là hắn từng là cậu bé
Jamie Curson má hồng, mắt to lanh lợi không? Ngày nay, khi
nhìn gương mặt mình, hắn không còn thấy đôi mắt to, không
còn nhiệt huyết, không còn gì của tuổi thanh xuân; hắn chỉ
thấy một cái mặt đỏ đỏ, bị mưa gió mài mòn, hai mí mắt xệ
xuống, ánh mắt lờ đờ khúm núm.

Lăo già ơi, ông đã chẳng làm được gì nhiều cho tôi, hắn nghĩ

khi quay trở lại nhìn giường người chết. Thật ra là chẳng làm
được gì. Bây giờ tôi có bộ mặt khó coi y như ông, tính khí rầu rĩ
và hay lải nhải y như ông. Tôi còn lâu mới trở thành con người
mà ông ngoại tôi muốn khi hấp hối trên giường và gửi tôi đến
với ông. Ông ngoại chỉ nhớ về ông như là đại tá Ha er tài giỏi,
mà ông ngoại được hân hạnh phục dưới quyền trong cuộc chiến
tranh ở châu Âu. Cũng may là ông ngoại không còn sống để
nhìn thấy con người mà tôi đã trở thành. Hãy nhìn tôi đi: Đơn
độc, không vợ con, không tiền bạc. Và bây giờ tôi cũng không
biết phải đi đâu nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.