TRUYỆN NGẮN KINH DỊ - Trang 90

trị giá hai lần trọng lượng nó bằng kim cương. Tao lấy viên đá
này trên mũ quấn của một tên vua Maharadja sau khi đâm kiếm
vào cổ họng hắn. Đó là hồi thời cái lũ sùng bái voi gây rắc rối với
Nữ Hoàng, bên Ân Độ ấy. Ôi! Một chiến dịch lừng lẫy! Nhưng
mày đâu biết gì về thời đó, thằng nhóc ơi! Chỉ có người Anh mới
biết thế nào là vinh quang, còn mày là dân Ái Nhĩ Lan mà, đúng
không nhóc? Đúng, mày là một tên Ái Nhĩ Lan! Thôi, mày trở về
chuồng ngựa đi Cur!

Curson nhìn chiếc nhẫn. Mắt hắn gần lại. Ba chục cara. Hoàn

hảo. Không một vết. Một ngàn bảng mỗi cara. Ba chục ngàn
bảng!

Ít lâu sau khi Ha er kể cho hắn nghe về nguồn gốc viên đá,

Curson đã theo ông chủ đi Luân Đôn mua sắm. Hắn ngồi chờ
trong phòng khách của một tiệm kim hoàn lớn, trong khi
Ha er nói chuyện trong phòng riêng của chủ tiệm. Cửa vẫn để
hé mở và Curson đã nghe được cuộc hội thoại.

— Tôi muốn làm một bản sao chiếc nhẫn này với viên đá giả -

Ha er yêu cầu - Tôi muốn đeo nhẫn khi cưỡi ngựa hay đi săn.
Tôi sợ làm trầy đá khi chơi những trò mạnh bạo này.

— Được thôi, thưa ông - Chủ tiệm kim hoàn trả lời - Tôi có thể

làm nhẫn mạ vàng, còn viên đá bằng corindon tổng hợp với giá
khoảng một trăm bảng.

— Đồng ý. - Ha er đã kết luận.
Nhiều lần, trong suốt những năm tiếp theo đó, Curson đã

thấy hai chiếc nhẫn đặt bên nhau trong cái hộp ở ngăn kéo đầu
tiên của bàn viết ông chủ. Một hôm, khi hắn mang đôi ủng
Ha er về sau khi đánh xi xong, hắn thấy ông chủ chuẩn bị đi
chơi ngựa và tháo nhẫn đang đeo đặt vào ngăn bên phải trong
hộp, rồi lấy nhẫn thứ nhì trong ngăn trái xỏ vào ngón tay.
Curson nhớ lại cuộc hội thoại mà hắn nghe được về chuyện rủi
Roth làm trầy viên đá khi chơi những trò mạnh bạo, và đã rút ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.