TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 149

kêu mới vừa chạy ra. Anh kịp nhận ra là cô gái mặc áo săng đay rất giống
em bé gái mặc áo bông này.

- Chú đã ghé nhà cháu rồi. - Visnhiakốp cố lựa giọng thật vui vẻ nói

với em bé gái.

Nhưng em bé không chịu, cứ kéo anh về nhà.

- Đây chính là cái chú ấy! Chú gỡ mìn!

Anh cưỡng lại, nhưng không găng cho lắm và chẳng mấy chốc sau bối

rối anh đứng mặt đối mặt với Luba, cô gái còn bối rối hơn anh. Cô gái với
cái túi đựng đồ mà anh vẫn cầm tay và buồn phiền lên tiếng:

- Sao anh không nói ngay kia chứ? Bây giờ anh làm cho tôi phải đỏ

mặt?

- Tôi lại làm bẩn sàn nhà mất...

- Gớm, anh nhớ dai thế. Thôi, xin anh thứ lỗi cho.

Luba kéo cái túi đựng đồ về phía mình, nhưng Visnhiakốp không chịu

buông ra.

- Tôi làm sao biết được anh chính là chú ấy? - Cô gái nói dịu dàng,

nhưng lập tức đến đây liền chuyển sang tấn công. - Mà cũng tại cả anh nữa
kia! Phải, phải, tại anh! Anh về nhà mà cứ như gặp người xa lạ. Trẻ măng
thế này mà kín đáo thế! Không tốt nhé. Anh có biết tội anh phải làm gì
không nào?

- Không. - Visnhiakốp mỉm cười. - Tôi không biết. Chuyện gì kinh

khủng không đấy?

- Phải phạt anh, thế đấy! Bây giờ tôi là tôi sẽ hôn anh thay cho mẹ tôi,

cho Aliônuska và cho tôi. Bấy giờ anh mới biết thân! Nhưng thôi, anh đừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.