TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 153

Khi đi sang qua đường, Visnhiakốp dắt tay em bé gái. Xe cộ qua lại

thưa thớt nhưng anh thích thú được nắm những ngón tay nhỏ tin cậy và dịu
dàng của bé Aliônuska, những ngón tay của bé tụt sâu trong ống tay áo
bông. Bốn ngày sau Visnhiakốp mới lên đường trở lại đơn vị. Luba đi tiễn
khách cho đến trạm kiểm soát ở ngoại ô, nơi anh em bộ đội chờ xe tiện
đường.

Aliônuska cũng muốn đi tiễn chú bộ đội.

- Xa lắm, em sẽ mỏi chân. - Luba bảo.

Cuốc bộ đến tận trạm kiểm soát quả là xa thật nhưng ngoài ra, Luba

còn muốn được chia tay với Visnhiakốp, riêng chỉ có hai người.

Ở trạm kiểm soát, hai người đứng với nhau khá lâu, cùng chờ xe, và

mỗi người trong thâm tâm đều rất hài lòng là mãi vẫn không có xe.

- Thế anh đã ghi lại địa chỉ của nhà chưa? - Luba hỏi.

Visnhiakốp giật mình vỗ trán đánh bép.

- Tôi quên khuấy mất. Tìm thì tôi tìm ra, còn địa chỉ lại không ghi lại.

Lần trước thì vẫn còn treo những cái biển chỉ dẫn của Đức, còn lần này thì
tôi lại không để ý.

Luba sợ hãi vung hai tay lên và tự cô gái ghi địa chỉ nhà vào một mẩu

giấy.

- Thôi bây giờ thì ta chia tay. - Luba lên tiếng, khi cuối cùng một chiếc

xe tiện đường đã đến. - Thay cho mẹ em, cho Aliônuska còn đây là thay
em.

Và hai người ôm hôn nhau ba lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.