TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 165

- Con có đau đầu không? Con muốn ăn gì? Con thích gì?

Nhưng Vôlốtka chẳng muốn gì cả. Chú không biết rằng do tuyết lạnh

mà lại nóng như thế này và nôn nao quá. Chú im lặng.

Nhưng đột nhiên chú bé bảo:

- Mẹ ơi, mẹ gọi ba cho con.

Người mẹ quay ra cửa sổ. Chị làm ra bộ không nghe thấy lời đê nghị

của đứa con. Chị hy vọng rằng nó sẽ quên điều đề nghị ấy.

Nhưng, chờ đợi một lát Vôlốtka nhắc lại:

- Mẹ gọi ba cho con.

Người mẹ đứng ngây ra bất động. Chị đứng xoay lưng vê phía con, và

đứa bé không nhận thấy bộ mặt của chị trở nên bất lực như thế nào, còn đôi
mắt chị ứa tràn lệ. Chị có thể làm nhiều việc cho đứa con trai. Tặng cho nó
thứ đồ chơi đắt tiền, mua cho nó món quà thật ngon. Có thể vì nó mà làm
lụng suốt từ sáng đến tối khuya. Có thể’ truyền cho nó máu của mình, cuộc
đời mình. Nhưng chị biết lấy đâu ra người bố cho nó? Lấy đâu ra, một khi
Vôlốtka quả thực không có bố?

Nhưng Vôlốtka chờ đợi chị đi gọi "ba" và chị đã bước đi. Chị đi ra

hành lang và chậm chạp đi đến cửa phòng người hàng xóm. Chị đến gặp
một người xa lạ để đề nghị người ấy trở thành "ba" của đứa con chị trong
chốc lát.

Nén hết nỗi sỉ nhục và hổ thẹn, chị gõ cửa phòng người hàng xóm.

- Xin mời! - Có tiếng đáp lại ở bên trong.

Người mẹ có cảm giác giọng trả lời gay gắt và thiếu niềm nở. Và vì

thế mà chị thấy càng khó khăn hơn. Nhưng dù sao đi nữa chị vẫn đẩy cửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.