TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 174

- Xaprunốp! Rời máy bay. Nhảy dù!

Nhưng anh đáp lại:

- Tôi không thể nhảy dù.

- Quỷ thật! Xaprunốp!

Tiếng nói của người chỉ huy oang oang trong ống nghe. Nhưng anh

phi công im lặng. Anh không có thời giờ nói chuyện! Chiếc máy bay rơi
xuống khu ô vuông nhỏ bằng phẳng, nơi giữa những nhà cửa khác có cái
trường mẫu giáo.

Cái khu ô vuông ấy với một sức mạnh không lay chuyển tiến gần đến

anh mỗi lúc một to ra, một rõ thêm. Nó như một hòn nam châm cứ hút miết
chiếc máy bay bị hỏng hết cần lái.

- Xaprunốp, - Mặt đất gào lên. - Xaprunốp!

Anh lặng thinh. Anh không trả lời và mặt đất cho rằng anh đã chết

nhưng Xaprunốp đang vật lộn.

Còn Vôlốtka trong lúc đó vẫn ngủ say.

Không ai biết rằng con người ấy nghĩ gì khi nhìn thẳng vào mắt thần

chết, anh có những suy nghĩ gì trong những giây phút cuối cùng mà cuộc
sống còn cho anh. Không ai có thể bảo đảm rằng người "bố" của Vôlốtka
trong chiếc máy bay cháy nghĩ tới đứa con trai của anh. Nhưng có những
cử động của trái tim con người mạnh hơn ý nghĩ và nồng nhiệt hơn tình
cảm. Trong những cử động ấy là tình yêu và lý trí, sự quyến rũ và âu yếm
đột nhiên chuyển thành sức mạnh, và trước mắt sức mạnh ấy, tất cả sự sợ
hãi, ngờ vực, lòng ích kỷ đều bất lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.