TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 191

đến khu đoàn nói cho! Người ta sẽ cho phép con, mẹ tin như vậy!

Masa đã biết là mẹ không dễ dàng để cho cô đi, nhưng không bao giờ

lại nghĩ rằng sự chia tay sẽ lại day dứt đến như vậy. Hai mẹ con chuyện trò
suốt một đêm nữa - gần như trong cả một đêm. Cả khóc nữa, cả cười nữa,
nhưng dù sao gần sáng thì cả hai đều hoàn toàn có ý thức đi đến một quyết
định duy nhất là Masa không thể nán ở lại.

- Người ta trao cả giấy quyết định rồi ư?

- Trao ngay lúc đó! - Masa trở dậy, đi lấy cặp sách đến, trịnh trọng thò

tay vào cặp - vào cái ngăn mà khi ấy lá thư đã rơi ra, và không hiểu sao lại
hơi đỏ mặt.

- Hệt như ba nó! - Bà Klavơđia Paplôpna thầm thì. - Hệt! Vậy mà ai

lại đi nghĩ đến cái tên "con gái rượu" gán cho nó kia chứ! Phải gọi là "con
gái của bố" mới phải. Thật như đúc!

Sắp hết đêm rồi, bà Klavơđia mới gà gà hỏi con:

- Hôm nay là mười một rồi hả?

- Không, mười hai chứ mẹ. Sáng rồi, mẹ xem!

Và cô nói tiếp luôn:

- Thế mẹ có ra ga tiễn con không?

- Con không ngượng chứ?

- Tất nhiên là không rồi.

Im một lát Masa nói thêm:

- Chỉ có điều mẹ đừng mang theo bánh kẹp nhân nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.