TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 221

Trước khi lên đường dự cuộc họp ban cán sự trên bộ, Minaiev được

gọi lên Thành ủy. Ông biết rằng Loktev đang tìm cách sa thải Olkhovxki.
Cuối cùng thì Loktev là ai? Chẳng qua chỉ là một cán bộ chỉ đạo của Thành
ủy.

Anh ta lấy quyền gì mà can thiệp vào công việc của ta? Nếu như cần

phải sa thải Olkhovxki thì chính tự ta đã làm việc đó. Do đâu mà ta phải
dung túng cho cái lòng tự ái độc địa nhỏ mọn của nhân vật này nhỉ? Không
đủ rồi, Loktev không phải là thủ trưởng của ta và không phải anh ta được
quyền chỉ huy ta. Nếu như bí thư Thành ủy, đó lại là chuyện khác, còn đây
chẳng qua chỉ là một cán bộ chỉ đạo! Ta đã qua khỏi cái lứa tuổi ấy rồi,
đồng chí Loktev ạ, mà cả hoàn cảnh cũng không phải như trước nữa... Ông
sẽ nói như vậy, và hoàn cảnh không phải như trước nữa - rõ hơn bao giờ
hết. Ông thầm nhắc lại câu nói cuối cùng - một cách nhiều ngụ ý, với nụ
cười khẩy thoảng nhẹ. Xe tiến tới gần tòa nhà của Thành ủy, ông máy móc
đưa tay xoa cái cằm cạo nhẵn, sửa lại cà vạt, và lập tức sực nhớ ra, ông bực
với chính bản thân mình vì cái cử chỉ quen thuộc ấy. Đủ rồi, đã đến lúc ông
có thể cho phép mình giữ nguyên là bản thân mình, ông không thua kém gì
các viện trưởng khác. Đặc biệt trong trường hợp này, ông có thể, ông phải
đưa Loktev ra ánh sáng. Đặt chân lên lối cầu thang rộng rãi của Thành ủy,
đi theo đường hành lang khoáng đạt chạy dài, Minaiev ngửng cao đầu,
trong những đường nét bộ mặt nặng nề của ông, thay vào thái độ e dè quen
thuộc, xuất hiện vẻ kiên quyết cứng rắn.

*

* *

Một giờ sau ông ra khỏi Thành ủy. Mưa bắt đầu lắc rắc rơi. Những hạt

nước li ti đây đó rải lên mặt đường nhựa. Minaiev đứng lại hồi lâu bên cạnh
xe ô tô. Muôn vàn những vệt ướt hiện lên trên mặt đường nhựa xám.
Những hạt nước rơi xuống áo bành tô mùa hè của Minaiev, ông cảm thấy ở
đôi vai một cái rùng mình nhẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.