TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 249

Thế rồi, các bạn thử nghĩ xem thế nào? Anh chàng lái xe nọ lại cho xe

đi vòng qua làng Kaenxa, cố tình đi đoạn đường vất vả ấy với lý do: phải
lấy nước cho bộ phận sưởi điện của xe.

Nhưng lý do đó rồi cũng không đứng vững được lâu. Ở khu vực khe

Gấu, cách cầu không bao xa có một mạch nước nhỏ ri rỉ từ lòng đất lên.
Vào một ngày đẹp trời, có người nào đó đã khơi sâu mạch nước, phá to
miệng ra và đặt cả một khuôn thành bằng gỗ vào đấy. Nước cần cho "bộ
phận sưởi điện của xe" đã chảy ra sát bên lề đường rồi!

Tuy nhiên hạnh phúc vẫn cứ mỉm cười với anh chàng lái xe.

Một lần, khi cánh đồng lúa chín rộ tỏa hương thơm ngào ngạt, anh ta

đã gặp lại Dakiya. Mà gặp thế nào kia chứ? Dakiya đến mạch nước mới để
quẩy nước còn anh chàng lái xe lại dừng xe để cho xe "uống nước". Lần
này họ trò chuyện với nhau như những người quen biết cũ.

- Nào, anh còn bực bội gì về nông trường chúng tôi nữa không? Cần

cầu, chúng tôi đã làm lại cầu mới, cần nước, chúng tôi đưa nước đến tận
bên đường. - Và Dakiya nheo mắt cười lém lỉnh.

- Điều tôi vẫn còn bực là cô hoàn toàn không ló mặt ra nữa. Cô khuấy

động trái tim người khác, rồi bản thân cô lại biến đi đâu mất tăm mất tích. -
Anh chàng lái xe đỏ mặt bối rối, không hiểu làm sao mà mình lại buột mồm
nói ra những lời đó chứ?!

Cả hai cùng im lặng và e dè nhìn nhau. Bầu trời xanh, xanh thăm

thẳm, nắng chói chang, còn sau mấy lời trao đổi ngắn ngủi kia, sự im lặng
tiếp theo mới dễ chịu làm sao, nhẹ nhàng làm sao và lại nói được biết bao
nhiêu điều muốn n

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.