TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 250

TRUYỆN NGẮN NGA

Nhiều Tác Giả

www.dtv-ebook.com

Chương 17: Chiếc Phong Bì Màu Xanh Lam

Thượng sĩ cận vệ Irkabai Mirzaép ngồi bên cửa sổ trong căn phòng

của bệnh viện quân y và tư lự nhìn ra phố. Có một người xách chiếc giỏ
đầy những trái đào đi ngang qua ngoài cửa sổ... Những quả đào con, chín,
phủ ngoài bằng lớp lông tơ vàng óng lên màu hồng. Irkabai thấy sao mà
thèm được nếm cái thứ quả ngon lành kia đến thế, và anh tiếc rẻ nhìn theo
người xách giỏ đào. "Chà giá được nếm lấy vài bốn quả nhỉ!" Anh lập tức
hình dung ra cái cảnh anh đang cẩn thận gọt làn vỏ mềm mại có lớp lông tơ
mượt như nhung kia thế nào, rồi anh đưa lên miệng những miếng đào mọng
nước dày cùi và anh ừng ực uống cái dòng nước quả ngọt ngào ấy ra sao.

Sáng hôm sau Irkabai lại ra ngồi bên cái cửa sổ cũ, và lại vẫn người

bữa trước xách giỏ đào đi qua. Suốt ngày hôm ấy Irkabai cứ mường tượng
mãi đến những trái đào và những thửa vườn đào. Thậm chí đêm ngủ anh
cũng nằm mơ thấy như mình đang dạo chơi với một cô gái trong vườn cây
lộng lẫy, và cô gái nói với anh: "Anh xem kìa, những trái đào thật là tuyệt!
Sao anh còn lưỡng lự, hái nhanh đi thôi chứ!..."

Irkabai nằm ở quân y viện đã năm tháng rưỡi. Thời gian gần đây anh

bắt đầu cảm thấy chán ngán, anh đâm ra buồn. Với những đồng chí cùng
nằm trong một phòng thì mọi chuyện từ lâu đã nói với nhau hết rồi, người
ngoài chẳng ai đến, còn tự mình đi thì biết đi đâu kia chứ. Ở thành phố này
chẳng có ai là người quen. Chỉ mong sao cho chóng lại trở ra mặt trận. Ở
đấy vui hơn, có nhiêu đồng đội, mỗi ngày đem đến những chuyện mới.
Ngoài ra, từ khắp nơi trên đất nước những con người hoàn toàn không quen
biết tới tấp gởi thư, gởi quà cho các chiến sĩ. Chỉ riêng trong một tháng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.