TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 26

ngắn nhất, còn lão phải đấu tranh với y, cố lẩn tránh hắn, lúc né sang phải,
lúc né sang trái, thỉnh thoảng quay ngoắt lại và luôn luôn nhảy nhót, vẽ ra
trên mặt băng những đường ngoằn ngoèo, những vòng cung. Tiếng nói của
lão vang lên không ngừng, du dương như hát, hòa điệu với tiếng chuông
ngân nga, nghe thật sướng tai...

Đoàn người đã ra tới giữa dải băng rộng bốn trăm xajen, thì trên đầu

dòng có tiếng lào xào ghê rợn vọng tới, và đúng lúc đó băng trôi dưới chân
tôi, tôi lặng người đi và không đứng vững, ngã khuỵu gối xuống, kinh ngạc
bàng hoàng. Nhưng tôi vừa ngước nhìn về phía đầu dòng, thì lập tức nỗi sợ
hãi chẹn lấy cổ tôi, khiến tôi không thốt ra tiếng được nữa, mắt tôi hoa lên -
lớp vỏ băng xám bỗng sống dậy, gù lên, trên mặt băng phẳng nhô lên
những cạnh sắc, trong không trung có tiếng xào xạo lạ lùng - giống hệt như
có người nào đưa đôi chân nặng nề bước trên kính vỡ.

Ngay cạnh tôi nước chảy rít lên se sẽ, gỗ nứt răng rắc, rít lên như một

sinh vật, người ta gào thét, túm tụm lại một đám, và trong tiếng ồn ào mơ
hồ kinh sợ, tiếng Ôxip sang sảng vang lên:

- Tản đi... tản đi - tách xa nhau ra, những đứa con của Chúa... Bà mẹ

đã chuyển rồi, chuyển rồi. Rảo bước lên, anh em! Kìa - chuyển rồi.

Lão nhảy cẫng lên như bị ong bò vẽ đốt, và cầm cái ống thủy chuẩn

dài một xajen, như cầm khẩu súng trường, chọc chọc quanh mình, tựa như
đang đánh nhau với kẻ nào đó, còn thành phố nom lẩy bẩy, trôi đi ngang
bên lão. Băng dưới chỗ tôi kêu rít lên, vỡ vụn ra, nước trào lên chân, tôi
chồm dậy, mê mụ bổ theo Ôxip.

- Đi đâu? - Lão vung ống thủy chuẩn lên, quát. - Đồ quỷ, đứng lại.

Tôi tưởng chừng như đấy không phải là Ôxip nữa, - gương mặt trẻ lại

lạ lùng, mọi nét quen thuộc biến đâu hết, đôi mắt xanh lơ chuyển thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.