TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 50

- Nào, ông bạn, coi bộ bắt đầu sống được đấy. - Xasa nói, hai bàn tay

khô gầy xoa xoa vào nhau. - Cô bé điên rồ ấy - hóa ra là một cô gái thông
minh. Có thể, dù sao cậu cũng uống chút ít giải nhọc đường trường chứ,
Valeri?

- Không. - Anh ương bướng trả lời, mặc dù, nói chung thì tợp một ít

rồi lăn ra ngủ li bì, như thể hàng nghìn năm nay chưa được ngủ rồi cũng
không phải là việc tồi.

Anhia trở về, khi trên bàn chỉ còn cái cành táo và vỏ khoai tây.

- Ấy thế là mọi chuyện đâu vào đấy. - Cô nói. - Tôi đã thu xếp đâu vào

đấy cả. Có điều là không ở nhà khách. Ở đấy hôm nay có anh em lái xe ngủ
lại, anh em mệt nhừ vì con đường này nên giờ đã đang ngủ say cả rồi. Họ
lại phải ra đi vào sáng sớm mai... Mấy lại nói chung, các đồng chí cũng
chẳng ngủ nổi ở đấy đâu! Họ ngáy mới kinh khủng.

Cô cười ngượng nghịu, tựa hồ ngượng thay cho những cái anh chàng

lái xe tuy không quen biết, nhưng là "người nhà" này và bào chữa cho sự
mệt mỏi của họ.

- Mấy lại ở đây nóng lắm, bác Agasav đốt lò sưởi quá chăm... Ấy vậy,

đồng chí kỹ sư trưởng về nông nghiệp mời các đồng chí lại chỗ các đồng
chí ấy. Các đồng chí ấy ở căn nhà của các chuyên viên, căn nhà ở đấy đầy
đủ tiện nghi. Các đồng chí đến đấy nghỉ, còn các đồng chí kia sẽ lại đây.

- Ôi lạy Chúa. - Xasa thở dài. - Sao lại phải rắc rối như vậy kia chứ,

con người đáng yêu? Cô thích những câu chuyện huyễn hoặc? Cô nhận đi,
rằng cô cố ý bày ra thế để thành ra sự cố chứ gì, có đúng không?

Cô gái hy vọng nhìn người thứ hai, và người kia hiểu cô, giật tay áo

Xasa:

- Thôi đi, cậu. Nào, bây giờ chúng tôi phải đi đâu đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.