TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 69

Thang máy không làm việc - người ta còn chưa mở điện - vì vậy Vera

Paplốpna phải đi bộ lên tầng mười một. Chị bấm chuông căn hộ bốn mươi
ba, một chị phụ nữ còn trẻ tức khắc mở ngay cửa, và Vera Paplốpna nhớ ra
ngay Alenca, bởi vì chị nhận ra mẹ nó: hai mẹ con đã từng đến khám bệnh
ở phòng khám đa khoa. Người mẹ rất lo lắng cho con gái, còn cô con gái bé
nhỏ, nói chung, khỏe khoắn bình thường, chỉ tội nũng nịu vì được quá
chiều chuộng. Nhưng cái đó là chuyện thường tình, có ai, có người mẹ nào
lại không chiều chuộng con cái mình, đặc biệt nếu đó là đứa con đầu lòng
trong nhà hoặc là đứa đầu lòng và con một! Ai cũng nuông chiều cả. Cả chị
cũng nuông chiều Irinca mặc dầu cũng biết cái đó là xấu.

Nhưng có thể, nói chung cũng chẳng phải là xấu, như các nhà sư phạm

nói về điều đó. Là một bác sĩ, chị chẳng thấy trong chuyện này cái gì đáng
sợ cả. Trẻ con là con trẻ, chúng phải mang lại cho người ta niềm vui, nếu
không hẳn không ai muốn có con cái, mà niềm vui đòi hỏi một tình cảm
đáp lại. Chẳng qua là, Vera Paplốpna thầm nghĩ, các thầy giáo, các nhà sư
phạm chỉ muốn mọi đứa trẻ giống như nhau, đều hiền lành và ngoan ngoãn,
để chúng hành động đúng như điều người lớn muốn...

- Chúng ta có chuyện gì thế nhỉ? - Vừa cởi áo măng tô chị vừa hỏi mẹ

cháu bé.

- Xin bác sĩ thứ lỗi cho việc chúng tôi làm phiền bác sĩ vào ngày như

thế này. - Người mẹ nói, giọng biết lỗi. - Tôi lo cho cháu Alenca quá. Cháu
bị buồn nôn nhiều và lạnh bụng.

- Thế nhiệt độ?

Vera Paplốpna vào buồng tắm rửa tay, còn người mẹ đứng bên cửa sổ

cầm sẵn chiếc khăn mặt sạch, giải thích là nhiệt độ không thấy cao, nhưng
cháu bé nhất định sốt nóng, đặc biệt là vào buổi tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.