TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 83

bây giờ ở trại chăn nuôi của chúng ta, cái máy "Đaugava-200" thông minh
thay người vắt sữa bò... Sao bỏ đó về đây mẹ lại hổ thẹn?”

Bấy giờ bà đồng ý với con trai. Nhưng giờ đây với tất cả lòng mình,

bà căm ghét cô gái gầy khô - đôi mắt tô vẽ giả làm cô gái Nhật. Người phụ
nữ bí ẩn ấy đùng một cái đã phá tan tòa lâu đài rực rỡ của hy vọng, công
trình, mà - dần từng viên gạch, năm này qua năm khác - bà Vêxêlina đã xây
dựng đúng ba mươi mốt năm trời. Bấy lâu bà ấp ủ niềm hy vọng trong lòng
- bà sẽ gây dựng con trai thành một người trồng lúa.

...Bà Vêxêlina chậm rãi mặc lên người bộ áo diện nhất. Một lần nữa

nhìn lại chị gieo hạt đang sải bước trên ruộng tháng năm, lần đầu tiên sau
bao năm dài bà mới lại nhìn vào gương. Vẫn còn nét gì đó chung giữa bà
và chị gieo hạt, làm cho mọi người phải ngạc nhiên về thân hình cân đối và
sức lực thanh nữ tràn trề của mình. Chỉ có dấu vết phá hoại của thời gian đã
động đến thân hình cân đối, đẫy đà của bà Vêxêlina ngày nay, những nếp
nhăn đau thương đã in hằn lên bên mắt và miệng, và mái tóc hãy còn dày,
nhưng không còn màu hạt dẻ sáng nữa, mà đã là màu cỏ vũ mao.

- Thế nào, Vêxêlina Xtêpanôpna! Việc gì phải đau khổ? Từ bấy đã bao

nhiêu năm qua đi rồi, biến đi rồi... Gần bốn mươi năm? - Bà Vêxêlina tự
nói với mình, và chợt nhớ ra, nói thêm. - Sa mạc Xahara đã có thời không
phải là sa mạc, còn biển Bắc lại chưa đóng băng. Mọi thứ đều đua chạy vội
vàng...

*

* *

Từ dải bờ dốc dựng đứng, sông Đneprô mở ra tất cả vẻ huyền diệu của

cái thế giới tươi sáng và lạ kỳ của nó. Chung quanh là một cái gì đó phóng
khoáng, bao la và mang nặng tâm hồn Nga, đến nỗi trong lòng ta bỗng thấy
thanh thản lạ thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.