TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 84

Ruộng lúa xuân đã lên cao hết mức đung đưa nằm trải xa tít tắp, hết

tầm mắt nhìn. Còn đằng kia, trên cánh đồng đất xốp bao la màu ngọc bích
chạm chân trời, mùa hè sáng tưng bừng trong ráng mây hồng thắm suốt
những bình minh, những hoàng hôn. Dòng Đneprô không hiểu đã thiếp ngủ
hay vẫn đang lững lờ chảy - khuất giữa những rặng anh đào. Cách chừng
một vecxta là khu nhà trung tâm của nông trang Thượng Lưu.

Đến mùa đông, dải bờ cao dựng đứng bị băng giá rạch nứt nẻ sớm

sớm rên lên u u vì buốt lạnh kinh khủng, nhưng suốt mùa hè nó lại được
những ngọn gió lùa âu yếm, và những con sơn ca báo mùa xuân.

Làng Bến Lặng chỉ mới gần đây thôi là một làng lớn, còn trước nữa lại

nổi tiếng hơn vê những hội hè lễ thánh, những cuộc dạo chơi bạt tử, thu hút
trai gái hàng trăm làng quanh vùng kéo đến.

Thế hệ của bà Vêxêlina đã từng chơi hội không kể trời, kể đất, dường

như linh cảm thấy rằng rồi đây họ sẽ không còn được thấy những cuộc dạo
chơi náo nhiệt thu hút người khắp vùng tới, không còn được nghe tiếng
phong cầm réo rắt và bước chân nhảy múa rộn ràng, nắm tay nhau thành
vòng tròn theo điệu "cô gái Xécbi" mà nay vĩnh viễn bị lãng quên... Sau đó
Bến Lặng không còn bao giờ được thấy tất cả mọi điêu đó. Các bạn đồng
niên của bà Vêxêlina đi lấy chồng cả, còn thế hệ mới coi đỉnh cao hạnh
phúc của mình là các thành phố kia. Người làng thuyên chuyển cả lên
Thượng Lưu, đến ở những ngôi nhà mới có nước máy nóng lạnh và bếp
đun bằng hơi đốt. Ở đó có đủ cả: trường học, nhà văn hóa, mẫu giáo, vườn
trẻ, cửa hiệu, nhà ăn công cộng, trại chăn nuôi...

Bến Lặng còn lại căn nhà của bà Vêxêlina kiêu hãnh sống đơn chiếc.

Căn nhà cao làm bằng gỗ tùng hàng trăm năm, mái tôn sơn xanh, mặt nhà
hướng vê phía mặt trời mọc, từ trên bờ dốc cao nhìn sang phía bên kia sông
Đneprô xa hàng chục dặm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.