TRUYỆN NGẮN NGUYỄN QUANG SÁNG - Trang 122

TRUYỆN NGẮN NGUYỄN QUANG

SÁNG

Nguyễn Quang Sáng
www.dtv-ebook.com

Đạo Tưởng

Tân Châu được biết, tên thật của ông là Lâm Văn Quốc, tự Ba Quốc,

con của ông Lâm Văn Ngươn, mẹ là Nguyễn Thị Nhỏ, quê ở Cái Cùng xã
Long Điền, một thôn nằm ở giữa xã Vĩnh Mỹ và Gia Thái tỉnh Bạc Liêu.
Cái đất sinh ra ông là Cái Cùng. Tên "Cái Cùng" gợi cho người ta một vùng
rừng đất hoang sơ của U Minh, một vùng rừng còn những con rắn khổng lồ
đêm đêm treo mình giữa hai thân cây, tự lấy thân mình làm gàu "bành
bạch" tát nước giữa đêm khuya để bắt cá.

Thuở nhỏ, nhà nghèo, Cái Cùng là nơi xa xôi hẻo lánh, nên ông chỉ

học đến lớp a,b,c... Lớn lên, với thân hình vạm vỡ của ông, ông thích võ
nghệ. Ông thích giao du với các hảo hớn, học võ "Thiếu lâm tự" để thỏa chí
bình sanh, ông lưu lạc lên đất Miên, qua Lào, học thêm bùa ngải.

Sau bao năm "tầm sư học đạo" ông trở lại đất Tân Châu, lãnh cai quản

cho gia đình người cậu của mình là ông Nguyễn Chánh Sắt, người có tiếng
trong làng văn làng báo thời bấy giờ. Ba Quốc nổi tiếng là người siêng
năng, giỏi giang việc đồng áng, to lớn và "hầm hừ" vậy, nhưng hiền lành dễ
thương.

Chẳng bao lâu, vào một đêm mưa gió, những đêm mà sông Tiền như

con rồng chuyển mình, dậy sóng hàn đập ì ầm, sau những ngày bần thần rã
rượi, biếng nói biếng cười, cặp mắt như lờ đờ, khi đỏ ngầu, thân xác ông
như bị một vị khuất mặt nào đó hành hạ ông, ông la, ông hét, ông đấm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.