TRUYỆN NGẮN NGUYỄN QUANG SÁNG - Trang 206

nghĩ là đúng nhất, Liên nghĩ tới cái đời của tụi mình, con cá rô đồng nó
chui nó lách tận dưới bùn sâu, nhờ có củ co nó mới trở thành con cá ngon
cá quý, còn tao với mày dù chìm hay nổi nếu mình cũng như con cá rô
đồng này, mình sống sâu trong lòng của xã hội thì mình..., phần kết luận
xin dành cho nhà văn.

Hai đứa tôi, gặp nhau chuyện nọ xọ chuyện kia, đủ thứ chuyện đời.

Rượu Xuân Thạnh một lít, chỉ còn có hai ly cuối cùng. Bất ngờ tôi

hỏi:

- Về hưu mày tính làm gì?

Mười Biện không trả lời mà bước ra khỏi bàn, vào phòng trong khệ nệ

bưng ra cái giá vẽ, được vợ giúp cho một tay. Nhìn bức tranh, nói không
quá đáng, tôi giật mình. Bức tranh cách đây 45 năm, Mười Biện vẽ bằng
bút chì trên trang giấy học trò.

Bây giờ bức tranh được phóng to lên, được vẽ bằng sơn dầu. Mặt

trăng mờ trong tranh là mặt trăng qua lớp sương rừng U Minh. Trong tôi
bỗng bừng lên bao kỷ niệm, bao hình ảnh chiến trường xưa. Những người
lính, lưng đeo nóp, vai vác súng, xuồng hành quân nối dài theo kênh rạch...
hình ảnh những người lính vượt đồng lầy với chân trần.

Tôi đứng lặng trước bức tranh.

Mười Biện quay lại nhìn tôi.

- Hội hoạ với tao như mối tình đầu. Tao trở lại với mối tình đầu này,

vợ tao không ghen, phải không cưng?

Cô giáo Hạnh đứng bên chồng:

- Đêm nào ảnh cũng vẽ anh à.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.